Đợi đến khi bạch quang biến mất, mọi người mở to mắt ra, trừ bỏ Nhan Tử Dạ thì tất cả đều phát hiện chính mình không biết từ khi nào đã tiến vào bên trong thứ gọi là quân cờ kia. Ngay cả An Nhĩ Tư cùng Áo Đức Kỳ cũng không ngoại lệ.
“Này là cái gì?” An Nhĩ Tư phát hiện mình bị nhốt trong thứ gọi là quân cờ cũng không bối rối, anh dùng sức vỗ vỗ thử, phát hiện xung quanh rất cứng răn. Đang định điều động dị năng thì An Nhĩ Tư phát hiện mình cư nhiên không thể sử dụng dị năng. Tinh thần lực của anh vẫn còn, thế nhưng không thể vận dụng dị năng, giống như khi đứng bên trong thì sẽ bị quân cờ này ngăn chặn.
Những người khác cũng đồng dạng phát hiện tình huống này, hơn nữa vô luận bọn họ quát to cỡ nào, Nhan Tử Dạ là người duy nhất ở bên ngoài nhưng chỉ có thể nhìn thấy mà không nghe thấy âm thanh của họ.
Quân cờ màu trắng hệt như một khối thủy tinh màu trắng trong suốt, người bên trong có thể nhìn thấy những thứ bên ngoài, mà người bên ngoài tựa hồ cũng thấy được người ở bên trong.
Ba ảnh vệ cấp SS trung cấp phát hiện mình cư nhiên không thể vận dụng dị năng thì có chút bối rối. Này là chuyện gì, bọn họ chưa từng gặp phải tình huống này. Rõ ràng tinh thần lực sung túc nhưng lại không thể sử dụng dị năng. Trong tình huống thế này, thú nhân chỉ còn cách dùng tinh thần lực triệu hồi cơ giáp. Thế nhưng bọn họ đã thử qua, cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu-gia-truyen-thuyet/1569441/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.