Áo Đức Kỳ vừa rời đi, Nhan Tiểu Thứ liền biến về hình thú nằm trên vai Nhan Tử Dạ, người hầu ở gia tộc Cái Nhĩ rất nhiều, vẫn nên cẩn thận một chút.
Lúc ăn cơm trưa, mọi người cùng tụ lại, ngày mai Khắc Lỗ Tư chuẩn bị trở về, Bối Cơ cũng Tạp Mễ Nhĩ cũng vậy. Dù sao bọn họ đều là nhân vật lớn, có thể rút ra vài ngày đã là rất khó rồi.
“Tiểu Dạ, con có muốn cùng tôi trở về gia trộc Mã Khắc Tân xem thử không?” Khắc Lỗ Tư ngồi đối diện Nhan Tử Dạ, vừa ngấu nghiến từng ngụm rau dưa vừa hỏi.
Quay về gia tộc Mã Khắc Tân? Nhan Tử Dạ ngẩng đầu nhìn qua. Nói ra thì gia tộc Mã Khắc Tân chính là nhà mẹ đẻ của nguyên chủ, hiện giờ cậu thân là người thừa kế của gia tộc quả thực nên trở về xem.
“Gần nhất không có thời gian, qua một đoạn thời gian nữa tôi sẽ cùng An Nhĩ Tư trở về.” Nhan Tử Dạ nói là ‘trở về’ chứ không phải ‘đi’, cũng tương đương với việc thừa nhận vị trí của gia tộc Mã Khắc Tân trong lòng mình.
“Tốt.” Trong mắt Khắc Lỗ Tư nổi lên ý cười, chẳng qua gương mặt tuấn mĩ vẫn lạnh băng như cũ.
Bối Cơ buông dao nĩa xuống, nhìn Nhan Tử Dạ lại nhìn về phía Khắc Lỗ Tư: “Nói ra thì Tiểu Dạ cùng An Nhĩ Tư quả thực rất có duyên phận, thật không ngờ vốn đã có hôn ước cư nhiên lại có thể đến với nhau, tôi nghĩ, nếu để gia chủ Mã Khắc Tân đã qua đời biết thì ông ấy khẳng định không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu-gia-truyen-thuyet/1569422/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.