“Tan nát cõi lòng?” Nhan Tiểu Thứ chớp chớp đôi mắt to, khó hiểu nhìn Nhan Tử Dạ.
Lại nhìn Nhan Tử Dạ, sau khi nhéo đủ thì thái độ vẫn không chút thay đổi: “Đúng vậy, tan nát cõi lòng a. Tiểu Thứ, nếu mi vẫn còn là tinh tế thú, vô luận mi yêu ai ta cũng không ngăn cản, thế nhưng hiện giờ mi đã không còn là tinh tế thú, ta nghĩ Áo Đức Kỳ hẳn là không biết điều này.” Nhan Tử Dạ chuyển dời tầm mắt về phía Áo Đức Kỳ.
“Không phải tinh tế thú? Vậy là gì?” Tuy Nhan Tiểu Thứ có thể biến thành người nhưng Áo Đức Kỳ vẫn luôn nghĩ là vì Tiểu Thứ đột biến gen, hoặc nên nói là gen tiến hóa. Dù sao thú nhân bọn họ cũng chính là từ thú tiến hóa thành, thế nhưng xem ra sự tình không đơn giản như vậy. Bởi vì trên người Nhan Tiểu Thứ cùng Nhan Tử Dạ tựa hồ có bí mật rất lớn.
Nhan Tử Dạ khoanh tay trước ngực nhìn Áo Đức Kỳ, thản nhiên nói: “Yêu, là sinh vật so với thú nhân lại càng cường đại hơn, thiên phú càng lợi hại hơn. Chúng ta đồng dạng cũng từ động vật tiến hóa thành hình người, chẳng qua điểm bất đồng là chỉ cần chúng ta có đủ năng lượng thì có thể tiến hóa vô hạn. Cấp SS, SSS thậm chí là càng cao hơn nữa, chỉ cần có đủ năng lượng cùng thời gian, chúng ta có thể đạt tới độ cao đó. Mà thú nhân các người thì không thể. Tôi là yêu, Tiểu Thứ cũng là yêu.”
“Vậy thì sao, tôi không để ý.” Áo Đức Kỳ nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu-gia-truyen-thuyet/1569420/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.