Chương trước
Chương sau
Tinh cầu Á Bá Lan.
Tộc trưởng gia tộc Á Bá Lan, cũng chính là quốc vương tinh cầu Á Ban Lan cùng quốc hậu khi nhận được tin tức An Nhĩ Tư trở về thì thực vui vẻ.
Quốc vương Á Bá Lan một đầu ngân sắc vỗ vỗ đùi nói: "Tên nhóc kia rốt cuộc cũng chịu trở lại, nếu không phải tôi nói em bị bệnh thì năm nay đừng hòng nó chịu quay về."
Tạp Mễ Nhĩ, cũng chính là mỗ ba An Nhĩ Tư, dáng người ông so với quốc vương Bối Cơ Á Bá Lan nhỏ hơn gần như gấp đôi, thoạt nhìn là một giống cái thực gầy yếu. Sức khỏe Tạp Mễ Nhĩ vốn rất kém, mười mấy năm nay vẫn luôn điều dưỡng nhưng vẫn không hoàn toàn khôi phục, thỉnh thoảng vẫn bị chút bệnh tật, bất quá không phải vấn đề lớn.
Lần này giả bệnh làm An Nhĩ Tư quay về, thứ nhất là vì nhớ con, thứ hai là tuổi tác An Nhĩ Tư cũng không còn nhỏ, Tạp Mễ Nhĩ hi vọng An Nhĩ Tư có thể trở lại tinh cầu Á Bá Lan, lựa chọn một người bầu bạn thích hợp.
"Sao có thể trách cứ nó chứ, bây giờ nó vẫn còn học tập ở học viện, thời gian vốn đã ít ỏi, có thể quay về thăm tôi là tôi an tâm lắm rồi. Hơn nữa chúng ta không nói trước lần này muốn nó về xem mắt, cũng không biết đứa nhỏ kia có không vui không nữa."
"Nó dám à?" Bối Cơ tức giận trừng mắt: "Tên nhóc thối kia đã ba mươi rồi mà vẫn không chịu tìm bầu bạn, chẳng lẽ chờ tới năm mươi sáu mươi mới chịu tìm à? Tuy thú nhân sống rất lâu nhưng chờ đến khi tìm được bầu bạn thì nó cũng đừng mong có người thừa kế."
Năm trước An Nhĩ Tư đã báo cho Bối Cơ biết sức chiến đấu của mình đã đạt tới cấp S cao cấp, với thiên phú của An Nhĩ Tư cùng huyết mạch xuất sắc của gia tộc Á Bá Lan, chỉ cần mười năm nữa thôi nó rất có thể sẽ tiến vào cấp SS. Đến khi đó cho dù tìm được bầu bạn giống cái thì muốn hậu đại cũng khó.
Mọi người đều biết, gen thú nhân vốn cường đại hơn giống cái, khi kết hợp sẽ rất dễ cắn nuốt gen đối phương. Thế nên thú nhân càng cường đại thì hậu đại lại càng khó khăn. Vì thế Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ mới vội vàng muốn An Nhĩ Tư trở về tuyển chọn bầu bạn như vậy.
Tạp Mễ Nhĩ là một giống cái thực ôn nhu, nhìn thấy bầu bạn nóng nảy như vậy thì vội vàng vỗ vỗ lưng đối phương khuyên nhủ: "Anh cũng từng tức giận, chuyện của An Nhĩ Tư chúng ta chỉ có thể góp ý thôi, người quyết định là chính nó. Hơn nữa, anh cũng không phải không biết, từ nhỏ An Nhĩ Tư đã không thích giống cái rồi, tôi sợ đến khi đó nó sẽ chọn một thú nhân làm bầu bạn. Nếu thật là vậy thì anh cần phải chuẩn bị tâm lý." Tuy thời gian ở chung không nhiều nhưng thân là mỗ ba An Nhĩ Tư, Tạp Mễ Nhĩ vẫn rất hiểu con mình.
"Thú nhân? Không được, người thừa kế gia tộc Á Bá Lan sao có thể ở cùng một thú nhân không thể sinh dục. Kia không phải cắt đứt huyết mạch dòng chính rồi à? Tuyệt đối không được, tôi sẽ không đồng ý." Bối Cơ không chỉ là gia chủ Á Bá Lan, ông còn là quốc vương, cũng là người lãnh đạo cao nhất ở tinh cầu Á Bá Lan. Vì suy nghĩ cho sự phát triển của tinh cầu, làm người thừa kế duy nhất, An Nhĩ Tư nhất định phải có hậu đại có huyết mạch tương liên.
"Việc này vẫn còn sớm, anh đừng phủ định nhanh như vậy. Kỳ thực nếu An Nhĩ Tư thật sự không thích giống cái thì chúng ta cứ nhận một đứa nhỏ bên chi thứ là được rồi." Tạp Mễ Nhĩ là một mỗ ba cưng chìu con, chia cắt với An Nhĩ Tư suốt mười mấy năm đã trở thành cây gai nhọn trong lòng ông. Mỗi nghi nghĩ tới mình không thể làm bạn bên cạnh con, còn để nó suýt chút nữa đã chết đi, Tạp Mễ Nhĩ liền không thể tha thứ cho bản thân. May mắn An Nhĩ Tư vẫn hoàn hảo sống sót, cũng an toàn trở về bên cạnh ông. Thế nên Tạp Mễ Nhĩ không muốn để con mình có chút nào không vui.
Nhìn bộ dáng cưng chìu của bầu bạn, Bối Cơ thở dài một hơi: "Tạp Mễ Nhĩ, tôi biết em thương An Nhĩ Tư, thế nhưng nó là thú nhân, là người thừa kế gia tộc Á Bá Lan, nó nhất định phải gánh vác trách nhiệm của mình. Quyết định của nó không thể chỉ đơn giản nghĩ cho mình như vậy."
"Đừng có nói người thừa kế gì đó với với tôi, tôi chỉ biết vô luận An Nhĩ Tư chọn lựa bầu bạn là giống cái hay thú nhân, anh cũng không được can thiệp. Đúng vậy, An Nhĩ Tư là người thừa kế gia tộc Á Ban Lan, thế nhưng anh đừng quên, nó cũng là người thừa kế của gia tộc Cái Nhĩ Lam tinh. Đứa nhỏ kia có tình cảm quá sâu đậm với gia tộc Cái Nhĩ. Tôi sợ nếu anh quá bức bách nó sẽ rời bỏ chúng ta, nếu thật vậy, tôi sẽ chết cho anh xem." Tạp Mễ Nhĩ bình thường là một giống cái thực ôn nhu, có thể nói An Nhĩ Tư đã được si truyền khí chất đặc biệt của ông. Thế nhưng một khi liên lụy tới đứa nhỏ của mình, Tạp Mễ Nhĩ sẽ đặt An Nhĩ Tư lên hàng đầu, sẽ không chịu nói lý.
"Rồi rồi rồi, để nó tự mình lựa chọn, tôi không xía vào là được rồi đi? Thân mình em không tốt, không thể quá kích động." Tuy Bối Cơ không muốn đáp ứng nhưng bầu bạn đã lấy cái chết ra đe dọa, ông chỉ có thể miễn cưỡng nghe theo. Bất quá vẫn nghĩ chờ An Nhĩ Tư trở về, ông phải hảo hảo nói chuyện một phen.
Ngay lúc hai người đang nói chuyện về An Nhĩ Tư thì một thú nhân áo đen vô thanh vô tức xuất hiện quỳ gối trước mặt Bối Cơ, chỉ thấy khóe miệng người nọ dính máu, che ngực nói: "Bẩm... quốc vương, quốc khố bị tập kích."
"Cái gì?" Bối Cơ kích động đứng dậy, vội vàng hỏi: "Là kẻ nào lớn gan như vậy dám tập kích quốc khố?"
"Người tới là cường giả SS, hơn nữa còn mang theo hơn mười thú nhân cấp S, tựa hồ rất quen thuộc hệ thống phòng ngự của quốc khố, thoáng chốc đã phá bỏ toàn bộ, tôi thực vô năng, không có cách nào ngăn cản." Người nọ hổ thẹn cúi đầu.
"Kia còn quỳ ở đây làm gì, mau chạy đi xem." Bối Cơ quay đầu lại nói với Tạp Mễ Nhĩ: "Tạp Mễ Nhĩ, em ở yên đây không được đi đâu cả, tôi sẽ lưu lại ám vệ bảo vệ em."
Tạp Mễ Nhĩ cười nói: "Đừng lo lắng cho tôi, anh mau đi đi." Thân là giống cái, tuy sức chiến đấu của Tạp Mễ Nhĩ không cao nhưng vẫn có chút năng lực. Thế nhưng sau trận chiến ba mươi năm trước, ông cơ hồ đã không còn sức chiến đấu nữa. Vì thế Tạp Mễ Nhĩ thông minh trước giờ chưa từng để bản thân trở thành trói buộc của Bối Cơ, tuy không thể giúp đỡ nhưng cũng không tăng thêm phiền phức.
Lúc Bối Cơ tới nơi thì đã chậm, bên ngoài quốc khố nằm đầy binh sĩ cùng thú nhân áo đen. Thủ đoạn của người nọ rất hung tàn, chẳng những giết chết toàn bộ binh sĩ trông coi cùng thú nhân áo đen mà còn phá hỏng rất nhiều thứ quan trọng trong quốc khố.
Này không phải điều Bối Cơ lo lắng, thứ ông lo lắng chính là đồ vật trọng yếu đang giấu trong quốc khố.
Đi vào trong quốc khố, không để ý tới một mảnh hỗn độn ở xung quanh, Bối Cơ nhìn thấy cánh cửa ngầm ở bên trong bị phá hỏng thì lập tức tiến vào trong. Trừ bỏ thiếu mất vài viên tinh hạch cấp S quý giá thì chiếc hộp gỗ đặt ở chính giữa cũng không thấy đâu.
"Chết tiệt." Bối Cơ phẫn nộ đánh một quyền vào chiếc bệ đặt hộp gỗ. Nhiều phòng ngự như vậy cư nhiên lại bị phá giải trong thời gian ngắn, nhất định là người quen gây ra. Thế nhưng rốt cuộc là ai, cư nhiên quen thuộc hệ thống phòng ngự của quốc khố như vậy, cứ hệt như người này đã sớm biết hôm nay là ngày hệ thống phòng ngự đổi mới. Biết rõ hôm nay là ngày hệ thống phòng ngự yếu nhất, hơn nữa còn trực tiếp nhắm tới phương pháp tu luyện của gia tộc Á Bá Lan.
"Quốc vương, đây là thứ người nọ lưu lại." Người áo đen từ trong tay một người áo đen đã chết tìm được một mảnh vải rách.
Bối Cơ nhận lấy xem thử, vải dệt màu bạc không giống với loại vải bình thường, hoa văn được thêu chìm trên mảnh vải chính loại hoa văn độc nhất của vương thất Á Bá Lan, hơn nữa còn phải là thú nhân dòng chính mới có thể mặc.
Chẳng lẽ có người giả mạo hoàng thất tới cướp? Thế nhưng quen thuộc với hệ thống phòng ngự quốc khố như vậy, lại còn vô thanh vô tức đột nhập hoàng cung, nhanh chóng thuần thục đánh cắp quốc khố, nhất định phải là người trong vương thất. Chính là hiện giờ người trong dòng chính Á Bá Lan chỉ có ông cùng bầu bạn Tạp Mễ Nhĩ, còn có An Nhĩ Tư. Người bên chi nhánh sẽ không rành hệ thống phòng ngự. Người này rốt cuộc từ đâu chui ra?
Đột nhiên hình ảnh một người hiện lên trong đầu Bối Cơ, bất quá lập tức bị ông phủ nhận: "Không, không có khả năng, hắn đã chết rồi." Thế nhưng cường giả SS khắp tinh tế này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, không phải hắn thì chẳng lẽ trong chi thứ vương thất có người đột phá cấp SS? Thế nhưng vì sao không thu được tin tức?
Suy nghĩ hồi lâu vẫn không tìm được đáp án, Bối Cơ bình tĩnh nói với người áo đen phía sau: "Lập tức phân phó xuống dưới, trong thời gian ngắn nhất khôi phục hệ thống phòng ngự. Hơn nữa thông tri các vệ tinh theo dõi tra xét toàn tinh tế, một khi phát hiện thú nhân bất minh, lập tức theo dõi, tùy thời bắt giữ."
"Vâng." Người nọ lĩnh mệnh lui xuống.
Lúc Bối Cơ trở lại đại sảnh, Tạp Mễ Nhĩ lập tức đi tới đón: "Thế nào? Có bắt được không?"
Bối Cơ lắc đầu: "Không có, quốc khố tổn thất không bao nhiêu, thế nhưng phương pháp tu luyện của vương thất Á Bá Lan đã bị trộm, tôi nghi ngờ chúng nhắm vào phương pháp tu luyện mà tới."
Tạp Mễ Nhĩ nghe vậy thì lập tức khẩn trương bắt lấy tay Bối Cơ: "Chẳng lẽ bọn chúng muốn..."
Câu nói tiếp theo Tạp Mễ Nhĩ không nói ra, bất quá Bối Cơ vẫn hiểu bầu bạn mình định nói gì, ông gật gật đầu, vẻ mặt âm trầm: "Hẳn là không sai, năm nay vừa vặn là tinh tế ba ngàn năm. Thế nhưng bản đồ đã bị chia làm bốn phần, trừ bỏ gia tộc Á Bá Lan thì ba phần kia vẫn không có tung tích. Bọn chúng không có khả năng tìm ra toàn bộ bản đồ trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy."
"Chính là không biết vì sao, tôi cứ có dự cảm không tốt." Tạp Mễ Nhĩ cảm thấy cảm giác bất an này rất giống lần ba mươi năm trước.
"Đừng nghĩ nhiều như vậy, tôi nhất định sẽ tìm tấm bản đồ kia về. Được rồi, vừa nãy nhận được tin phi hành khí của An Nhĩ Tư đã tới rồi." Bối Cơ không muốn Tạp Mễ Nhĩ quá lo lắng nên lập tức dời lực chú ý.
Phi hành khí tiến vào tinh cầu Á Bá Lan, lúc nhìn thấy tinh cầu xinh đẹp này, Nhan Tử Dạ nhịn không được cảm thán: "Nơi này cùng Lam tinh quả thực không giống." Không những hoàn cảnh mà khoa học kĩ thuật cũng vượt trội hẳn Lam tinh, ngay cả linh khí cũng tràn đầy hơn hẳn.
"Em thích thì tốt rồi." An Nhĩ Tư sợ nhất là Nhan Tử Dạ không thích tinh cầu Á Bá Lan.
Nhìn phi hành khí lướt qua vô số kiến trúc hùng vĩ rồi đáp xuống một khoảng sân rộng lớn, Tân Địch suýt chút nữa đã cả kinh tới rớt cằm: "An Nhĩ Tư, này... nơi này là hoàng cung Á Bá Lan a, sao anh lại tới đây?"
"Hoàng cung?" Nhan Tử Dạ cũng ngẩng đầu nghi hoặc nhìn An Nhĩ Tư, theo lý mà nói, phi hành khí bình thường hẳn không có khả năng tiến vào hoàng cung, rốt cuộc là chuyện gì a?
Nhìn ra ý tưởng của Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư nhìn cậu, cười tủm tỉm: "Tiểu Dạ, tôi đã nói với em rồi, nguyên danh của tôi là An Nhĩ Tư Á Bá Lan."
Nhan Tử Dạ hoàn toàn mờ mịt.
Tân Địch kinh ngạc chỉ An Nhĩ Tư, nói năng có chút lộn xộn: "Á Bá Lan? Anh anh anh... là người của vương thất Á Bá Lan?" Sao có thể, An Nhĩ Tư không phải là người kế thừa gia tộc Cái Nhĩ à? Sao lại trở thành thành viên vương thất Á Bá Lan?
...
Hoàn Chương 103.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.