Trải qua nửa tháng, giải tranh đấu các học viện toàn tinh cầu rốt cuộc cũng kết thúc, Cách Lạp Tư học viện giành được giải quán quân thắng lợi trở về.
Trên đường quay về, Hải Bác Lạc luôn tía lia không phút nào im lặng. Nhìn tiểu thứ cầu đỏ rực trong tay Nhan Tử Dạ, Hải Bác Lạc xoa xoa cằm hỏi: “Nhan Tử Dạ, sao tôi cứ thấy tiểu thứ cầu của cậu thực quen mắt? Hình như đạo sư A Phổ Lý bị biến thành phế vật kia cũng có một con a.”
“Của Nhan Tử Dạ là màu đỏ.” Ngải Luân vẫn lẳng lặng đóng vai người trong suốt hiếm có dịp lên tiếng nhắc nhở.
Hải Bác Lạc ngẫm lại, quả thực là vật, thứ cầu của A Phổ Lý là màu xám, còn thứ cầu trong tay Nhan Tử Dạ thì có màu đỏ rực a, tiểu thứ cầu không có khả năng đổi màu, chứng tỏ chúng không phải cùng một con.
Nhan Tử Dạ liếc mắt nhìn thứ cầu trong tay mình, đương nhiên không giống, sau khi ký khế ước chủ tớ, thứ cầu vốn màu xám liền biến thành màu đỏ, thương thế trên người cũng được Nhan Tử Dạ trị liệu.
“Tuy không phải cùng một con nhưng cũng thực kỳ quái, cậu tìm đâu ra vậy? Tôi chưa từng thấy thứ cầu màu đỏ a!” Nói xong, Hải Bác Lạc vươn tay muốn sờ sờ tiểu thứ cầu trong tay Nhan Tử Dạ, kết quả tiểu thứ cầu hé miệng táp ngón tay Hải Bác Lạc, làm anh ta đau tới kêu ‘oa oa’.
“A a a a, nhả ra, mau nhả ra, đau chết mất.” Đáng tiếc vô luận Hải Bác Lạc vẫy thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-tu-yeu-gia-truyen-thuyet/1569351/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.