Mạc Dương khi tỉnh lại, thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là trần nhà màu trắng quen thuộc của kí túc xá. Sau đó cậu cảm giác chiếc giường cậu đang nằm rất lạ, đây hình như không phải giường của cậu. Cậu vốn nằm quen đệm cứng trong khi cái này thì rất mềm mại. Chắc đây là giường của Celtic rồi, nhưng mà tại sao mình lại nằm trong phòng y nhỉ? Mạc Dương mơ màng, cậu cảm thấy như vừa trải qua một giấc mơ kỳ lạ, cậu mơ thấy Celtic hôn cậu, giờ thì lại thấy mình ở trên giường y? Rốt cuộc là sao đây?
"Cậu tỉnh rồi."Đột nhiên, giọng nói của Celtic ở bên tai vang lên kéo cậu ra khỏi núi câu hỏi trong trí óc. Mạc Dương lúc này mới để ý Celtic đang ngồi dựa lưng ở thành giường, tay cầm sách nhưng mắt thì đang chăm chú nhìn cậu. Nhìn số trang cậu có thể đoán được y đã ngồi như vậy khá lâu rồi.
"Nếu cậu đã tỉnh lại thì chúng ta tiếp tục chuyện vừa nãy nhé!" Y gấp sách lại nói tiếp.
"Hả??Chuyện gì cơ?"Mạc Dương ngơ ngác hỏi. Sau đó thì sợ hãi rụt người lại, ah, sao tự nhiên Celtic trông có vẻ tức giận vậy. Cậu nói gì sai sao?:;(≧﹏≦);:
"Cậu..."Celtic cảm thấy bất lực, không nói nên lời, shock quá nên mất trí nhớ sao? Haizz...Celtic thở dài. Thôi được rồi, muốn làm tiểu công tốt phải nhẫn nhịn, nhẫn nhịn và kiên trì!"Nếu cậu không nhớ thì để tôi lặp lại lần nữa. Dương, tôi thích cậu, thích từ rất lâu rồi. Chúng ta hẹn hò được không?"
Bùm! Mạc Dương cảm thấy đầu óc như nổ tung. Mọi ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-truc-ma/200950/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.