Lúc Albert nặng nề mở mắt ra thì trời đất đã tối sầm. Ánh mắt mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ. Cậu nhớ mình đang ở trên tàu phi hành ngồi cạnh thái tử, sau đó không biết đã gục đầu ngủ quên từ lúc nào.
Thái tử?! Cậu chợt bừng tỉnh nhận ra đây chính là phòng của hắn, vội vàng bật dậy. Chiếc giường trắng trống trơn chỉ có mình cậu nằm đó. Albert đưa mắt nhìn quanh khắp căn phòng, giật mình phát hiện thái tử đang ngồi ở trên chiếc ghế dài đối diện giường. Nửa người của hắn chìm trong bóng tối xanh đen, nếu không nương nhờ chút ánh trăng chiếu sáng đôi mắt xám lành lạnh cùng mái tóc bạc như tiên trăng, có lẽ cậu cũng không nhận ra thái tử.
"Tỉnh rồi?"Thanh âm trong trẻo cất lên.
"V-vâng..."Albert gục đầu bối rối, thái tử không gọi tỉnh cậu dậy mà đưa cậu về phòng ư?"Đ-điện hạ, ngài lên giường đi không bị nhiễm lạnh. Thần xin lỗi, thần sẽ đi ngay...."
Cậu luống cuống kéo lê người định xuống giường, sợ thái tử chướng mắt mình, tức thì, Elden lại lên tiếng:"Ai cho ngươi đi?"
"Thần..." Albert theo phản xạ đứng khựng lại không hiểu chuyện gì xảy ra.
"Ai cho ngươi đi ra ngoài với cái bộ dạng đó!"Elden chau mày.
Albert ngẩn người nhìn một lượt thân thể mình, phát hiện ra trên người không chút mảnh vải. Cậu hai má nóng lên phừng phừng lấy tấm chăn trắng quấn kín thân mình, miệng lắp bắp:"T-thần... Q-quần... Quần áo...?"
"Chúng nát quá, ta ném đi rồi."Elden thản nhiên đáp.
"V-vậy...." Albert ngồi co ro đỏ mặt ôm chăn, dáng vẻ hệt như tiểu tức phụ khiến Elden càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-truc-ma/1320936/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.