"Không tiếc bất cứ giá nào điều tra rõ vũ khí hạt nhân năng lượng cao của đối phương."
Chu Cẩn đang công thành lui thân nghe một câu như thế không khỏi liếc mắt nhìn lại một cái. Một tấm chân tình của Heath tiểu thư chỉ sợ là lãng phí rồi.
Bất quá cũng không mắc mớ gì đến cậu, Chu Cẩn đi tới trước mặt Jonash: "Jonash tiên sinh, bây giờ chúng ta đi đâu?"
Jonash nửa ngày vẫn không tìm được giọng nói của mình. Hắn không ngờ tới thứ gọi là "chuyện quan trọng" của Chu Cẩn kia lại chính là trước mặt tất cả mọi người tập kích trung đoàn trưởng quân đoàn số hai. Tình cảnh đối phương vung lên hòm thuốc kia phảng phất vẫn còn vương vấn trong đầu, dáng dấp kia nói thế nào cũng không giống như người có phong độ nhẹ nhàng trước mắt này.
"Kia, cái kia..."
"Trung sĩ, dẫn y về nghỉ ngơi đi." Hai người đồng thời nhìn về phía sau, là Vạn Nghiệp Vi sau khi đã bố trí xong cục diện. Hắn đang đứng trước đài chỉ huy, cũng quay đầu nhìn bọn họ.
Biểu tình của Vạn Nghiệp Vi thoạt nhìn so với thời điểm vừa rồi hòa hoãn không ít, bất quá so với đường nét bộ dáng ban đầu ở hội Cầu Hỉ Thước thì vẫn lạnh lẽo và cứng rắn hơn rất nhiều.
Nghi vấn của Chu Cẩn quá rõ ràng. Vạn Nghiệp Vi vốn muốn nói xong liền sẽ quay mặt về phía màn hình chỉ huy cư nhiên ngừng động tác: "Không ai gặp nguy hiểm cả, về phòng đi."
Sau đó Vạn Nghiệp Vi liền nghiêng đầu.
Jonash cuối cùng cũng hoàn hồn từ hoảng hốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-toi-cuong-thong-gia/1346230/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.