Trong phòng khách sạn.
Ánh đèn ấm áp mơ hồ mờ ảo nhẹ nhàng truyền xuống, trên chiếc giường tròn mềm mại màu hồng phấn được phủ lên vẻ quyến rũ mơ hồ.
Tại giữa giường, một người đàn ông đang nằm nghiêng với cơ thể không được duỗi thẳng, với một dấu vết run rẩy, tay chân bắt đầu thu hẹp lại với nhau.
Các khớp ngón tay trở nên trắng bệch vì quá nhiều lực, gắt gao nắm chặt lấy khăn trải giường, hai chân mịn màng không tự giác cọ sát vào nhau.
"ư......"
Cơ thể gầy yếu dần mất khống chế nhỏ giọng khóc nức nở. Cậu bị người khác hạ dược, cả người đều trở nên khô nóng. Bộ dáng nhìn qua đáng thương cực kỳ.
【 Thực sư rất đáng thương. 】
Một âm thanh điện tử kì lạ nào đó đột nhiên vang lên với giọng điệu khó chịu:【 Khi ham muốn của con người không kiểm soát được, họ có thể phá hủy mọi thứ.】
Nghe được lời nói của hệ thống ở trong đầu, Lệ Hành nhướng mày, cũng không có đáp lại. Hắn không có hứng thú cùng một cái trí tuệ nhân tạo nói về ham muốn dục vọng của con người, cũng không quan tâm người nam nhân bị hạ dược ở trên giường có đáng thương hay không.
Người bị hạ dược vẫn còn nằm lăn qua lăn lại trên giường, thấp giọng khóc vì khó chịu, mà Lệ Hành lại thờ ơ lạnh nhạt đứng ở một bên nhìn không hề dao động. Hắn cao khoảng 1m90, dáng người cao lớn, ánh sáng dịu nhẹ phả lên người hắn, đem cỗ lệ khí cùng lạnh lẽo quanh thân kia xua tan bớt đi một ít.
"Mất bao lâu để chuyển hóa thuốc hoàn toàn?" Lệ Hành đột nhiên hỏi.
【 24 tiếng. 】
Lệ Hành trầm ngâm một lát: "Quá lâu."
【 Kỳ thật, bản thân ngài cũng có thể giúp đỡ cho hắn. 】 Hệ thống tự cho là bản thân đã đưa ra một đề xuất phù hợp và hiệu quả cho tình huống hiện tại.
Tuy nhiên, ký chủ mới đổi này của nó chỉ giữ im lặng không đáp lại. Đối mặt với một người bị hạ dược bản thân phải làm thế nào để giúp người đó thoát khỏi thống khổ của thuốc mang lại? Không cần nghĩ cũng biết đáp án.
Lệ Hành cau mày. Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng rên rỉ của nam nhân ở trên giường. Nghe giống như tiếng kêu của một số loài động vật nhỏ yếu ớt mềm mại.
Hệ thống lại nói: 【 Ngài thật sự có thể giúp giúp hắn. 】
Lệ Hành rũ mắt, có vẻ như đang nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề này.
Nửa giờ trước, Lam tinh đệ nhất thượng tướng Lệ Hành, đã gặp phải một loạt vụ nổ lớn ở trong pháo đài tại tinh tế.
Trong sự bùng nổ của ngon lửa và gió đã bẻ gãy, đốt cháy mọi thứ dần tiến sâu vào bên trong, bao gồm Lệ Hành ở bên trong cùng tất cả mọi người nháy mắt biến thành tro tàn, không để lại tý dấu vết nào của xương cốt.
Mà cái chết không phải là đích đến cuối cùng của hắn. Lệ Hành mở mắt ra lần nữa, phát hiện chính mình sống lại trong một cái cơ thể đã chết ở thế giới song song.
Hắn vẫn là "Lệ Hành", ngoại hình và tên đều giống nhau, lại trẻ hơn hắn ở kiếp trước 10 tuổi, có được thân phận và cuộc sống hoàn toàn bất đồng với hắn. Cùng lúc đó, hắn ràng buộc với "Hệ thống chỉ ăn cơm mềm".
Hệ thống nói cho hắn biết, nguyên chủ của thân thể này đột ngột qua đời vì ngộ độc rượu, đây là bug mà trong cốt truyện gốc không hề có, cũng bởi vậy Lệ Hành mới có thể dùng thân thể này để trọng sinh.
Mà kế tiếp, Lệ Hành chỉ cần thông qua việc hoàn thành các nhiệm vụ chỉ định để nhận được điểm sinh mệnh cùng những phần thưởng tương xứng, là có thể tiếp tục sống sót.
Ngược lại, hắn nếu không thể lập tức trói định mục tiêu nhiệm vụ, khóa sinh mệnh giá trị, hắn sẽ chết.
Lệ Hành cũng không cho rằng bản thân tham sống sợ chết, nhưng vừa trải qua một hồi mất mạng không tìm thấy đường thoát kia, đột nhiên lấy lại được mạng sống của mình, loại cảm giác này thực kỳ diệu, hắn cũng không có lý do để từ bỏ.
Bởi vậy Lệ Hành thực mau làm ra lựa chọn, trở thành ký chủ của hệ thống cơm mềm. Hơn nữa nhanh chóng trói định mục tiêu nhiệm vụ —— nam nhân bị hạ dược ở trước mắt, Túc Bạch Vi.
Kết quả là, Lệ Hành hắn nguyên bản hẳn là bị nghiền xương thành tro chết ở trên chiến trường, giờ phút này đột nhiên xuất hiện ở trên giường trong một khách sạn.
Sau khi tiếp thu một loạt thông tin, Lệ Hành biết được, nguyên lai quá khứ chính mình là nam chính trong một cuốn tiểu thuyết tinh tế vô CP, mà hiện giờ hắn thành pháo hôi tiểu minh tinh trong cuốn tiểu thuyết tình yêu trong sáng và lãng mạn. Còn Túc Bạch Vi là vai chính của cuốn tiểu thuyết này.
Không giống với Lệ Hành một thân thiết cốt, nguyên chủ ban đầu ở thế giới song song này là một tên nam nhân nhu nhược, phế vật.
Một cái tiểu minh tinh tuyến 18 lầm thế nào cũng không thể nổi tiếng nổi, nguyên chủ của khối thân thể này ngoại trừ bề ngoài đẹp đẽ thì chẳng có gì, lúc trước cũng là nhờ nhan sắc này mà xuất đạo, sau này lại bởi vì năng lực tầm thường không đáng nói, tính cách cũng không tốt, cho nên tâm địa cũng chẳng mấy tốt đẹp.
Vì để trở nên nổi tiếng, hắn hao tổn tâm huyết để có thể kết thân được với một trong những ứng cử viên kế nhiệm của Túc gia, tam thiếu gia của Túc gia, Túc Bạch Vi.
Dựa vào tiền bạc cùng tài nguyên của đối phương đưa cho, hắn chậm rãi trở nên nổi tiếng, nhưng trước sau vẫn không mặn không nhạt.
Nguyên chủ không biết chính là, Túc Bạch Vi bao dưỡng không phải vì cậu coi trọng và yêu hắn, mà là cố ý giả vờ bản thân bất cần đời phong lưu thành tính, khiến những người có ý định cạnh tranh với cậu bỏ xuống đề phòng.
Nguyên chủ ban đầu luôn cảm thấy mối quan hệ giữa hắn và Túc Bạch Vi luôn không có cách để tiến triển, hắn liền chuẩn bị lựa chọn thời điểm một lần nữa để tìm một vị kim chủ mới, mà đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Túc Bạch Vi chính là Túc Phong, kim chủ cũ tìm thấy hắn rồi cho một số tiền muốn hắn chụp được một ít nhược điểm của Túc Bạch Vi.
Trên thực tế, Túc Bạch Vi đối với nguyên chủ chỉ cần là thứ nguyên chủ cần cậu đều đáp ứng, tuy rằng hai người chưa từng xảy ra những hành động thân mật trong mối quan hệ này, nhưng Túc Bạch Vi cho rằng chính mình nếu lợi dụng người ta thì cũng nguyện ý từ vật chất để thỏa mãn đối phương.
Cố tình nguyên chủ không phải là loại người có đạo đức tốt gì, nơi nào có chỗ lợi liền chạy về nơi đấy, Túc Phong bỏ tiền ra để dụ dỗ hắn, còn có cơ hội cùng công ty điện ảnh Hoàn Ảnh truyền thông lớn nhất ký hợp đồng, này khiến cho hắn thực mau khuất phục.
Mà hôm nay, là thời điểm cốt truyện phát triển đến lúc nguyên chủ hạ dược Túc Bạch Vi, ý đồ cùng hắn phát sinh quan hệ quay lại một đoạn video không đứng đắn để dùng thời khắc mấu chốt.
Khi biết được điều này, Lệ Hành trầm giọng ném ra ba chữ: "Cẩu tạp chủng."
Lệ Hành cả đời quang minh lỗi lạc, bản thân hắn cũng không thể làm được những việc này, chỉ là nghe qua hắn liền cảm thấy khinh thường cùng chán ghét.
【......】 bởi vì ký chủ sát khí quá nặng, hệ thống am hiểu xem mặt đoán ý trong suốt một phút nội không dám nói lời nói.
Diễn biến sau đó là những bức ảnh và video không đứng đắn của Túc Bạch Vi đã bị phanh phui tại hội đồng quản trị của Su vào ngày hôm sau. Cậu từ một người thừa kế được ký thác kỳ vọng trở thành kẻ khiến gia tộc bị sỉ nhục, không bao lâu thì bị đuổi ra khỏi Túc gia, trở thành chó nhà có tang bị mọi người châm chọc cười nhạo.
Từng người từng người một bỏ đá xuống giếng, rất ít người nguyện ý vươn tay ra giúp đỡ cậu. Túc Bạch Vi cuối cùng đã trốn thoát sang nước ngoài, đã trải qua 5 năm đen tối, mới chậm rãi đi ra khỏi bóng ma, nhưng sự chua xót trong đó không cần nói cũng biết.
"Không thể loại bỏ ràng buộc với mục tiêu nhiệm vụ sao?" Lệ Hành hỏi.
Với hắn mà nói, trước mắt Túc Bạch Vi bị dục hỏa đốt người, cùng là mục tiêu nhiệm vụ, không bằng nói là một củ khoai lang nóng bỏng tay, một hồi gió cuốn mây tan sau cục diện rối rắm.
Cốt truyện đã phát triển giai đoạn này, rất khó để xoay chuyển. Tốt hơn hết là nên thay đổi mục tiêu, có thể cái gọi là nhiệm vụ sẽ được hoàn thành tốt hơn.
【 Thực xin lỗi, tôi không thể. Bởi vì ngài ở thế giới của chính mình đã tử vong, nguyên chủ trong quyển sách này cũng chết vì ngộ độc rượu, là hai người Lý Hành ở thế giới song song, lúc này không còn giá trị sống nữa. Nếu ngài không ràng buộc mục tiêu nhiệm vụ ngay lập tức, khóa tiến độ sinh mệnh giá trị, ngài sẽ lập tức chết đi. 】
Hệ thống đã trả lời câu hỏi này một cách kiên nhẫn, mặc dù nó đã lặp lại những từ tương tự nhiều lần trong nửa giờ trước đó.
Cứ như vậy, Lệ Hành đứng ở mép giường mắt lạnh nhìn Túc Bạch Vi dưới tác động của dược hiệu, trầm mặc hồi lâu.
Mãi cho đến hệ thống thành khẩn mà nói: 【 ngài thật sự có thể giúp đỡ. 】
Không thể không nói, Túc Bạch Vi làm vai chính của cuốn tiểu thuyết này, là phi thường phù hợp. Cậu có ngũ quan tinh xảo tuấn tú, da thịt tinh tế trắng nõn, tỷ lệ cơ thể vừa phải, dáng người thanh tú mảnh khảnh, không gầy.
Thêm việc hiện giờ bộ dáng chìm trong dục vọng không hề có chút phòng bị nào, làm cho Lệ Hành người chưa từng có hành vi thân mật với bất kỳ ai, khó có thể không tưởng tượng đến những việc đấy. Hắn nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn là đi lên trước.
【 Ngài suy nghĩ nên làm như thế nào rồi? 】 hệ thống tò mò.【 dựa theo nguyên văn cốt truyện, ngài có thể chụp được một ít ảnh chụp dùng để uy hiếp, cứ như vậy thực dễ dàng ăn cơm mềm. 】
"Ồ?" Lệ Hành như có như không ném ra một âm tiết. Giọng nói lãnh đạm nhưng lại giống như lưỡi câu mở ra lưỡi dao, sắc bén đến mức kinh hãi.
【...... Đương nhiên, ta biết ngài không phải là người như vậy. 】 Đột nhiên âm thanh điện tử của hệ thống ở một nơi nào đó vòng một cái đông cứng:【 ngài nhất định là có biện pháp tốt hơn. 】
"Có lẽ." Lệ Hành đi đến mép giường, cúi người duỗi tay từ trên giường vớt eo Túc Bạch Vi lên, một tay đem người ôm lên.
"ư..." Túc Bạch Vi hừ nhẹ, giọng điểu giống như oán trách mà nói: "Thực...... Khó chịu......"
Lệ Hành biểu tình không có gì biến hóa, đem người ôm vào trong ngực, hướng phòng tắm mà đi.
【 Ký chủ, tính hướng của ngài là nam nhân đi. 】 hệ thống đột nhiên nghiêm trang nói.
【 Tuy rằng ngài qua đi 32 năm đều ở vô CP văn, cũng không có dòng cảm xúc nào giúp ngài hiểu rõ chính mình, số liệu suy đoán có 90% khả năng ngài là đồng tính bẩm sinh.】
Bước chân của Lệ Hành hơi khựng lại, sau đấy hắn liền mặc kệ, đi thẳng vào phòng tắm.
Nhiệt độ cơ thể của người trong lòng ngực hắn tăng cao, giọng mũi dày đặc mà rầm rì, còn dùng hai má đã ửng hồng ở trước ngực hắn không an phận mà cọ loạn.
【Nhịp tim của ngài đã đạt tới 120, ký chủ, tại nơi này tôi đề nghị ngài nên đi theo nguyên văn của cốt truyện gốc, chỉ cần cuối cùng không đem video cùng ảnh chụp giao cho Túc Phong, Túc Bạch Vi người này, có thể bảo đảm ngài hoàn thành ít nhất mười cái cơ sở nhiệm vụ trở lên. 】
Hệ thống vì để Lệ Hành có thể hoàn thành tốt các nhiệm vụ trong tương lai, nó nhiệt tình đề nghị với hắn:
【Tiến lên, ký chủ, hãy chấm dứt trinh tiết cả đời của mình.】
Lệ Hành không thể nhịn được nữa.
"Câm miệng."
Hệ thống ngoan ngoãn an tĩnh lại. Tuy rằng nó thực hy vọng ký chủ có thể dùng phương thức đơn giản nhất để đạt được mục đích một cách hiệu quả nhất, nhưng toàn bộ cuộc đời của Lệ Hành đều nằm trong cơ sở dữ liệu của nó ——
Nó biết rằng nó không thể giữ được người đàn ông đã dành phần lớn cuộc đời mình để vạch ra chiến lược và sinh tử, vì vậy hãy im lặng đúng lúc.
Các dãy phòng cao cấp trong các khách sạn năm sao thực sự được trang bị tốt.
Lệ Hành đóng giữ tại tinh tế pháo đài nhiều năm, quen với việc sống sót trong nhiều môi trường khắc nghiệt khác nhau. Hiện giờ nhìn phòng tắm cùng bồn tắm xa hoa có thể so sánh với loại bể bơi nhỏ này, hắn không khỏi nhướng mày.
Hắn đem Túc Bạch Vi bỏ vào bồn tắm, một bên cảm thấy rằng mọi người trong thế giới hòa bình sẽ thực sự hưởng thụ những thứ này, một bên cầm lấy vòi phun. Hơn nữa còn vặn chốt mở nước ra.
【!!! 】 Âm thanh điện tử hoàn toàn lạc điệu, vứt bỏ tính chuyên nghiệp đáng tự hào của nó, có chút thô lỗ hét lên,【 "Quái, là nước lạnh, là nước lạnh!】
Lệ Hành cảm thấy trí tuệ nhân tạo có thể nói những lời thô tục rất thú vị, nhưng này cũng không thể ngăn lại hành động mà hắn đang làm.
Hắn đem vòi phun nhắm ngay về phía bồn tắm nơi Túc Bạch Vi vẫn luôn miệng kêu "Nóng quá", "Thật là khó chịu", xối thẳng dòng nước lạnh lên đầu cậu. Bầu không khí ái muội nháy mắt tan thành mây khói.
"Ha—!"
Tô Bạch ý thức đang hỗn loạn, bị sự mát lạnh đột ngột kích thích mới lấy lại được sự minh mẫn trong chốc lát, cậu còn nói xen vào: "Chết tiệt......Anh dám......"
Lời còn chưa nói xong, không cẩn thận bị sặc nước miếng.
Sự lạnh lùng và kiêu ngạo của Tô Bạch Vĩ trước đây đều đã tan biến, một giây như bị lửa thiêu đốt, giờ phút này lại lạnh lẽo thấu xương, màn tra tấn cực hạn này đã hành hạ thể xác và tinh thần của cậu.
Cậu một bên ho khan một bên ôm chặt cánh tay của mình, cơ thể gầy yếu chật vật ướt sũng nằm một góc ở trong bồn tắm mà run rẩy không ngừng.
Lệ Hành nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu, nhưng không hề động đậy, trên mặt hiện lên vẻ thờ ơ bịa đặt có chủ đích, như thể anh ta đang kiềm chế sự thương cảm của mình.
Hắn nhìn đến Túc Bạch Vi run rẩy cuộn tròn lại cơ thể, miệng trong lúc vô thức mà lẩm bẩm: "Lạnh......"
Ngay cả một hệ thống không nên có những cảm xúc mãnh liệt cũng cảm thấy không đành lòng. Lệ Hành lại chỉ cứ đứng nhàn nhạt nhìn, còn ném ra một câu:
"Chịu đựng."