Chương trước
Chương sau
Nhan Yên tuy rằng đã đến tinh tế được hơn một tháng, kiến thức sinh hoạt cơ bản nàng cũng đã biết khá rõ, sinh hoạt thường ngày cũng rất đơn giản.
( Ở có một tháng mà hơn 100 chương, coi chịu nổi hong=((
Mấy ngày trước, lịch sinh hoạt của nàng chỉ là đến học viện đi học, sau đó về nhà lướt Tinh Võng mua nguyên liệu, ngày nghỉ thì phát sóng trực tiếp, cuộc sống cực kỳ êm đềm.
Bây giờ bởi vì quen biết được Vick với nhà Byron, nhưng nhịp sống cũng không có thay đổi gì quá lớn lao.
Xét dưới góc nhìn của những người trẻ thời đại này, đây chính là cách sinh hoạt của người già.
Không ham mê thế giới hay các diễn đàn, cực ít bạn bè, không giao tiếp với thế giới bên ngoài.
Tin tức về Nhan Yên, Vick hay Windsor còn hóng hớt tích cực hơn cả chính chủ.
Windsor hiện giờ cực kỳ quan tâm đến Nhan Yên, vừa từ thế giới offline, liền lên diễn đàn Tinh Võng tìm bài đăng về Nhan Yên.
Quả nhiên lại tìm thấy bài mới về số 1021.
“Yên Yên, em quá lợi hại rồi! Đấu trường nhị giai lại thắng tuyệt đối 50 trận?” Winsdor nhìn chằm chằm vào bài đăng trên diễn đàn, trong lòng lại thấy kinh ngạc lần nữa.
Vick biểu cảm kiểu ‘WTF”: “Yên Yên, không phải cậu định ngày mai sẽ thăng cấp từ đấu trường nhị giai lên đấu trường tam giai đó chứ?”
Nhan Yên đang nhàn nhã lướt khu mua sắm Tinh Võng đáp lại một tiếng: “Ừm, chắc là ngày mai đó.”
Windsor cùng Vick liếc mắt nhau, cảm thấy không còn gì để nói.
Đoạn đối thoại của bọn họ chẳng bình thường tí nào.
Cuộc tuyển chọn của cơ giáp league có tỉ lệ đào thải cao là chuyện mà không nói ai cũng biết.
Windsor buông tay, đến gần bên người Nhan Yên ngồi xuống, nhìn nàng đang lướt mua sắm đồ trên Tinh Võng, không khỏi hứng thú: “Yên Yên đang mua đồ à?”
Vick có lẽ hai ngày nay đã bị Nhan Yên dọa đến chai lì cảm xúc, rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, nghe thấy Windsor nói liền thò đầu lại nhìn, “Yên Yên rất hay lên Tinh Võng tìm nguyên liệu để mua về làm món ngon, đúng rồi, tối nay chúng ta ăn gì?”
Bởi vì cả ngày đều đắm chìm trong đấu trường thé giới, chỉ có đêm xuống mới có thể ăn mỹ thực Nhan Yên làm.
Một Windsor vừa mới biến thành người tham ăn với một người tham ăn lâu năm đối với đồ ăn Nhan Yên làm rất mong chờ.
Hiện tại nhà Byron mỗi người đều coi Nhan Yên như bảo bối.
“Nhan Yên thân ái, chị nghe tên tiểu tử thúi Vick nói lúc trước em làm cho cậu ta rất nhiều món ngon, chị cũng muốn ăn nữa!” Ánh mắt Windsor sáng lên, thân là một đại mỹ nhân thế nhưng lại dựa vào Nhan Yên làm nũng, làm cho nàng không khỏi bật cười.
“Chị muốn ăn gì nào?” Nhan Yên ôn nhu hỏi.
Windsor tức khắc hứng khởi: “Muốn ăn gì cũng được à?”
“Chỉ cần có nguyên liệu, em đều có thể làm được.” Nhan Yên tỏ vẻ không có vấn đề gì, “Em đang lên Tinh Võng tìm nguyên liệu nấu ăn, nếu không mọi người chọn đi? Bây giờ đã biết được dị thực hay dị thúc có chứa năng lượng khi nấu lên vẫn không bị thâm hụt giá trị dinh dưỡng hay năng lượng, cho nên em tính sẽ đem dị thú hay dị thực tinh tế đều chế biến từng món, sau này còn phải làm phiền mọi người thử đồ ăn giúp.”
“Cái nhiệm vụ này chị thích!”
Windsor lập tức cười rộ lên, “Đây chính là chuyện hạnh phúc nhất trên đời đó!”
Vick đứng một bên gật đầu phụ họa.
Chỉ cần nghĩ đến cảm giác hương vị đồ ăn đọng trên đầu lưỡi....Thật sự muốn ngừng mà cũng không được nha!
Nhan Yên có chút buồn cười liếc nhìn Windsor, khóe miệng kéo cao, nghĩ thầm nhiệm vụ thử đồ ăn này không chắc là sẽ hạnh phúc đâu nha....
Mỗi loại nguyên liệu khác nhau kết hợp lại, nếu như có những món ngon tận trời, thì cũng có những món như thuốc độc hắc ám do phù thủy làm ra vậy!
.......
“Cho nên mọi người muốn ăn gì nào, hãy chọn đi!” Nhan Yên đem quyền lựa chọn giao cho hai người Vick cùng Windsor, bọn họ chọn gì, mình liền làm món đó.
Vừa nói xong câu, Vick cùng Windsor đều rất tích cực mở ra khu mua sắm trên Tinh Võng bắt đầu càn quét tất cả dị thực cùng dị thú nào nhìn như món ăn được.
Windsor tò mò hỏi: “Bé cưng Yen Yên à, em thật sự cái gì cũng có thể làm à?”
Nhan Yên suy nghĩ một chút: “Có lẽ thế, bây giờ vẫn còn đang ở giai đoạn nếm thử, dù sao có rất nhiều nguyên liệu em chưa từng nhìn thấy, không nắm rõ đặc tính của nguyên liệu ấy. Cho nên mới hy vọng sẽ có người giúp em thử món ăn.”
Windsor ý thức được một chuyện: “Nếu theo như cách nói của em thì....Em cũng không biết mình sẽ làm ra hương vị gì?”
Nhan Yên gật đầu: “Đại khái là như thế, giống như những lần nấu nướng trước, em đều sẽ nghiên cứu một chút về nguyên liệu nấu ăn, thời điểm nấu em sẽ nếm thử hương vị.”
Vick ở một bên phụ họa: “Đúng vậy, trước đó em ở nhà Yên Yên đều giúp cậu ấy thử đồ ăn, hương vị thật sự rất tuyệt! Chẳng qua sẽ có chút gia vị kì lạ, mùi vị ăn lên không ngon lắm.”
Nhan Yên nói: “Gia vị dùng để tăng hương vị, không thể trực tiếp ăn được.”
Windsor không hồn nhiên như Vick, nàng suy nghĩ sâu xa hơn: “Cho nên mấy món đồ ăn này, đều là do Yên Yên tự làm ra?”
Nhan Yên cũng hiểu đươc Windsor nghĩ không đơn giản, nàng hỏi: “Windsor có gì muốn hỏi sao?”
Windsor nghiêm túc lên: “Yên Yên, có lẽ em không biết đồ ăn em làm sẽ mang đến kinh động thế nào cho tinh tế, chỉ việc đồ ăn em làm có giá trị dinh dưỡng cùng năng lượng, chắc chắn sẽ có vô số người đổ xô đến, em sẽ bị người tầng lớp cao để ý.”
Nhan Yên vừa nghe liền hiểu ý tứ của Windsor.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội. *
*Ý chỉ những người có thứ quý giá trong người thì thường bị người khác ghen ghét, dòm ngó, hãm hại.
Những người bình thường không có thân phận bảo vệ thường vì trong mình có vật bất phàm hoặc quý hiếm mà rước vào mình không ít phiền toái, thậm chí mất mạng.
Câu tục ngữ còn mang hàm ý người thường không có tội, tội của họ là mang thứ cao hơn thân phận của mình. Tội ở đây là "dám" sở hữu thứ vượt quá khả năng có thể bảo vệ của mình. Có được trân bảo mà không biết giữ mình giữ miệng chỉ là cái cớ để người ta hại.
Nhan Yên bỗng nhiên nở nụ cười: “Chú ý thì chú ý, lúc phát sóng trực tiếp em chưa bao giờ giấu phương thức nấu ăn cả, người bình thường...Đều có thể học được, cũng không có gì ghê gớm.”
Nếu có người học được, Nhan Yên cũng không lo lắng, mà ngược lại nàng còn cảm thấy vui mừng.
Nàng không thế quên được khoảng thời gian vừa tới thế giới này, uống vào ống dinh dưỡng đầu tiên....Cái hương vị kia, thật sự khiến ta nghi ngờ cuộc sống này có gì tốt đẹp.
Windsor nhìn bộ dáng Nhan Yên căn bản không quan tâm gì, không khỏi kinh ngạc: “Nếu như người khác có năng lực lợi hại thế này, không chừng đã giàu từ đời nào rồi, không nghĩ đến em lại vô tư như vậy...” Thật sự chỉ có kẻ ngu mới làm chuyện như vậy!
Vick lúc này nói đỡ giùm Nhan Yên: “Chị họ, chắc chị cũng không biết nhỉ? Năng lực này của Yên Yên...Tuy rằng người bình thường có thể làm ra được, nhưng không nhất định sẽ làm ngon như Yên Yên đâu.”
Windsor nghi hoặc hỏi: “Sao lại như thế, Vick từng học theo Yên Yên à?”
Vick thừa nhận: “Đã làm thử qua một hai lần....Nhìn thì đơn giản, nhưng lúc làm thực sự không dễ dàng gì.”
Nhan Yên cười khẽ: “Nấu một lần, đủ loại mùi vị, để học được cách điều chỉnh cũng không phải dễ dàng đâu, giống như mọi người điều khiển cơ giáp vậy, mỗi người đều có thể khởi động cơ giáp, nhưng không phải ai cũng có thể đạt tới đỉnh cao.”
Cho nên, nàng cũng không sợ sẽ có người học tới trinh độ của nàng.
Trên đảo Hoa Diên nhiều đệ tử như vậy, số người thật sự có bản lĩnh cũng chỉ là những đệ tử tinh anh mà thôi.
Làm một bậc thầy Giai Hào Sư đảo Hoa Diên, chẵng lẽ còn sợ bị người khác vượt mặt sao?”
Không, nàng còn hy vọng sẽ có người hơn được nàng, dù sao, không có đối thủ cũng là chuyện không vui vẻ gì.
..........
Windsor phát hiện nụ cười Nhan Yên cực kỳ chói mắt, trong mắt như mang theo tia sáng không thể nhìn thẳng vào.
Nhan Yên như thế có khí chất khiến người ta không tự chủ được muốn theo đuổi.
Windsor không khỏi che ngực mình, trong giây phút đó, cảm giác nhịp tim như tăng vọt lên.
“Cũng tốt, nếu như vậy, coi như lúc nãy chị chưa nói gì đi.” Windsor hít sâu một hơi, khôi phục lại bộ dáng khôn khéo trước sau như một.
Nhan Yên hướng về cô cười nói: “Không sao, thật ra em nên cảm ơn Windsor đã qua tâm.”
Windsor cười đáp lại: “Bây giờ thật sự rất ít thấy được người đẹp ôn nhu như bé cưng Yên Yên đó, chờ em thành niên rồi, không biết sẽ có bao nhiêu người theo đuổi nha~!”
Vấn đề này...Nhan Yên thật sự không biết nên trả lời thế nào, nàng xấu hổ quay mặt đi, nói sang chuyện khác: “Nguyên liệu nấu ăn đã chọn xong rồi sao?”
Thật sự không thể quen được cách người tinh tế động chút sẽ đem đề tài tình yêu nam nữ này ra nói.
Windsor quả nhiên bị dời đi sự chú ý, trên Tinh Võng chọn lựa nửa ngày, cũng không thể quyết định được.
Vick lúc này đã lựa được không ít, tất cả đều là dị thú, có vẻ so với ăn dị thực một loại món chay, cậu càng thích ăn thịt hơn.
Windsor vừa thấy, liền nhướng máy: “Vick, em còn rất biết chọn đó, đều là thịt dị thú cao cấp nha, nhưng mà dị thú cao cấp chưa năng lượng tương đối mạnh, em lựa nhiều như thế làm sao tiêu hóa được?”
Nguyên liệu của ống dinh dưỡng cũng chính là dị thú dị thực, cấp bậc càng cao năng lượng cũng sẽ càng nhiều, làm thành ống dinh dưỡng cũng sẽ có cấp bậc tương ứng.
Ống dinh dưỡng bình thường chính là loại có thể dễ dàng tháy được ở tinh tế, dùng để duy trì nguồn dinh dưỡng cơ bản của cơ thể, một ống dinh dưỡng đủ để no căng một ngày.
Ống dinh dưỡng chứa năng lượng được chia làm ba cấp bậc, ống dinh dưỡng cao cấp thường được dùng cho dị năng giả cấp cao, một ống có thể cũng cấp đủ năng liệu tiêu hao mà dị năng giả cần, thời điểm bình thường có thể duy trì cơ thể trong một tuàn, có thể nói là nhu yếu phẩm trong quân đội, công nghệ sản xuất của nó cũng được kiểm duyệt.
Trên thị trường hầu hết đều là các ống dinh dưỡng cấp thấp hoặc tầm trung.
Đồ ăn Nhan Yên chế biến cũng chứa năng lương, hơn nữa còn không thấp, không thể không nói, thật sự có thể làm địa vị ống dinh dưỡng bị lung lay.
Vick đem nguyên liệu tốt nhất đưa Nhan Yên xem: “Yên Yên, đây đều là nguyên liệu cấp cao nha, nếu không chúng ta chế biến hết đi?”
Nhan Yên buồn cười nói: “Nếu như tớ làm hết, cậu ăn hết sao? Hơn nữa....Mấy cái đó hình như rất đắt đúng không?”
Windsor nói: “Đúng là khá tốn kém. Ví dụ như con gà lôi có màu lông này chính là loài cao cấp trong số các loại chim bay, thích sống theo đàn, hơn nữa lực công kích không thấp, cái mỏ bén nhọn có thể đâm xuyên cơ giáp, khi bắt cũng khá là phiền phức.”
Nhan Yên liếc mắt qua: “Ừm...Muốn ăn cái này sao?” mới nhìn trong giống gà rừng, thế nhưng đầu này còn không bằng một nửa gà rừng, thế nhưng các chi lại rất dài, nhìn khá đáng sợ.
Vick ánh mắt lấp lánh đầy mong chờ: “Được không?”
Những dị thú trước đây Nhan Yên nấu đều là thú địa phương, loại chim bay thế này vẫn chưa thử qua, cho nên nàng rất hứng thú.
Nếu như là gà....Có rất nhiều cách để nấu nha!
“Có thể! Mua đi, tớ đang chọn một ít món phụ, lát nữa sẽ ăn món này nhé!”
Vick vô cùng hào hứng chốt đơn, nhìn chằm chằm hình con gà kia, nước miếng chảy dài ba mét.
Windsor đã từng ăn qua mỹ thực Nhan Yên làm vài lần, tâm tình cũng không sâu đậm lắn, tuy rằng cũng rất mong chờ, nhưng tuyệt đối không như Vick....Si mê.
Windsor cảm thấy bộ dạng Vick lúc này không thể nào nhìn thẳng được, tức khắc ghét bỏ nói: “Em nhìn em xem mình có bộ dạng gì! Quá ghê tớm!”
Vick không để ý: “Chỉ cần có thể ăn mỹ thực Yên Yên làm ra, bộ dạng gì cũng không sao!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.