Chương trước
Chương sau
Bỏ qua vấn đề học tập không đề cập đến nữa, Vick đối với việc mỹ thực có hứng thú hơn.
"Yên Yên, phát sóng trực tiếp ngày mai chuẩn bị làm món ngon gì thế?" Vick hỏi, "Gần đây tớ thấy cậu đều mân mê cái gia vị gì đó, cái đó dùng làm gì thế?"
Nhan Yên tuy rằng gần đây lên Tinh Võng mua không ít nguyên liệu nấu ăn, nhưng dùng trên phát sóng trực tiếp lại không nhiều lắm, vẫn như cũ dùng chủ yếu là thịt dị thú lần trước cùng dị thực linh tinh.
"Cậu nói gia vị à...." Nhan Yên đè xuống ý tưởng trong lòng đối với khoa khảo cổ, lực chú ý quay về, giải thích cho Vick hiểu: "Người xưa có câu; đồ ăn gạo dầu muối tương dấm trà, chua ngọt đắng cay hàm tiên hương. Hương vị đời người, thiếu một thứ cũng không được."
Vick nghe xong mặt rất mờ mịt: "Không hiểu.....nói gì, phòng phát sóng Yên Yên không phải chỉ có nhân sinh ngũ vị thôi sao?"
Nhan Yên cười nói: "Đúng vậy, vốn dĩ chỉ có năm vị, nhưng hiện giờ cậu cũng ăn thử không ít món ăn, cảm thấy hương vị đồ ăn là một thứ hay là cùng vài loại hương vị?"
"Không phải...." Vick ngơ ngác nói, "Mỗi loại hương vị đều không giống nhau..."
"Không sai, điều này nên quy về gia vị." Nhan Yên có thâm ý khác cười nói, "Thế nên đừng xem thường mỹ thực nấu nướng, bên trong bao dung đạo lý, rất nhiều người suốt cuộc đời điều chưa hiểu xong, đời người đâu chỉ có năm vị, sự thật là không dưới trăm vị!"
Vick trừng lớn mắt, càng thêm không rõ, mỗi chữ Nhan Yên nói đều nghe hiểu được, nhưng đem đặt chung lại hoàn toàn không hiểu gì cả.
Nhưng mà......Nói như thế nào nhỉ, vẫn cảm thấy rất lợi hại.
Nhan Yên thấy vẻ mặt Vick ngây thơ, tự nhiên hiểu rõ đứa nhỏ này cái gì cũng không biết.
Đừng nhìn bộ dạng Vick đã lớn như thế, tính tuổi tinh tế còn chưa thành niên, chỉ là một đứa nhóc mà thôi.
Nhan Yên đối với trẻ con từ trước đến nay không có yêu cầu gì, nàng liền chuyển sang đề tài khác: "Hôm nay đã làm bánh bao, ngày mai làm sủi cảo đi!"
"Sủi cảo? Đó là cái gì?" Vick trông mong nhìn Nhan Yên.
"Một cách làm khác của mì phở." Nhan Yên cười nói: "Hơn nữa tớ vừa ủ một ít rượu gạo, ngày mai vừa hay có thể cho cậu nếm thử."
"Rượu gạo?" Phản ứng đầu tiên của Vick là, "Ăn ngon không?"
Nhan Yên nói: "Là uống."
"Đồ uống à.....Giống như nước uống lần trước Filia mang chúng ta đến tiệm kia sao?" Vick nhớ tới nước uống ngũ sắc lộn xộn cùng hương vị lần đó, lập tức hứng thú liền giảm hơn phân nửa.
Nhan Yên hiển nhiên cũng nghĩ tới, nàng lập tức vẫy vẫy tay tản bớt hương vị một lời không thể tả hết trong đầu mình ra, "Tuyệt đối không phải, là dùng gạo lần trước mua ủ thành rượu gạo, vị hương thuần ngọt lành, cũng sẽ không có màu sắc kì quái đâu.
Vick yên lòng, tiền đà nói: "Tớ đây phải nếm thử, nếu như uống ngon, nhất định phải cho Filia mở rộng kiến thức cái gì gọi là đồ uống chân chính!"
Nhan Yên buồn cười lắc đầu, "Rượu gạo chỉ là một loại đồ uống, nói đúng ra là một loại rượu."
"Đồ uống còn có rất nhiều loại? Không phải đều là uống sao?" Vick không rõ nguyên nhân.
"Cái này sau này lại nói tiếp!"
Nhan Yên có chút bất đắc dĩ, đối với người tinh tế chưa từng ăn món ngon uống đồ ngon, giải thích ra có chút phiền toái.
Vick lòng tràn đầy chờ mong ở lại nhà Nhan Yên, chờ xem phát sóng ngày mai của Nhan Yên.
"Cậu không thường xuyên trở về nhà như vậy, người nhà không lo lắng sao?"
Cho đến ngày nay, Nhan Yên như cũ không quen việc tinh tế mở ra dân quyền.
Đừng nói cái gì nam nữ chung phòng, ngay cả nữ nhi đều như Filia, không chỉ có ăn mặc hở hang đến nàng là người ngoài nhìn còn cảm thấy thẹn, còn dám ban ngày ban mặt cùng người khác ôm ấp ôn ấp, thực sự làm nàng mở mang tầm mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.