Phó Vân Hà theo kịp tốc độ của Niên Sơ Đồng, hai người lại đến phòng bếp.
"Tiểu Hà, anh đem gạo nếp này rửa sạch, ngâm ba tiếng đồng hồ, lên nồi nấu chín."
"Được." Phó Vân Hà nghe lời bắt đầu xử lý Gạo nếp gạo tẻ.
Niên Sơ Đồng thì lấy nồi mới mua ra, lại kéo được Ngõa Lịch ở phía trước người.
"Cô Niên Sơ Đồng, Ngõa Lịch rất nghiêm túc làm việc nha!"
" Cạch" một tiếng, nồi sắt đặt trên mặt đất, Niên Sơ Đồng hướng về phía Ngõa Lịch bắt đầu miêu tả.
"Tao muốn ở trong cái nồi này đặt một thanh sắt có thể chuyển động, như thế này!"
Cô cầm một cây gậy gỗ, vẽ hai lá rưỡi trên mặt đất, chỉ có điều vẽ không được đẹp.
Sau khi vẽ xong, Niên Sơ Đồng ném cây gậy hỏi:
"Hiểu chưa?"
Ngõa Lịch vẫn cúi đầu nhìn, thanh âm có chút hận sắt không thành thép, hết lần này tới lần khác, lại nói rất từ từ, cho người ta cảm giác rất chân lý.
"Vẽ thành như vậy, thà không cần vẽ còn hơn."
Niên Sơ Đồng nhìn tranh trên mặt đất, làm sao? Nó không tốt ở đâu? Cũng không vẽ ra sừng mà, tật xấu quá nhiều! Giọng nói của cô chìm xuống hỏi:
"Có thể làm được không?"
Truyện được đăng tại… d truyen chấm com….
"Có thể."
Kiên định, nhanh chóng, nói một chữ, làm cho Niên Sơ Đồng hài lòng đứng dậy. Cô còn phải đợi gạo nếp nấu chín, cho nên dứt khoát lại đi sang bờ bên kia cấy lúa.
Buổi trưa, Phó Vân Hà làm cá ăn, mọi người ăn xong, Ha Ha tinh thần tràn đầy lại đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-lam-ruong-nam-chu-om-yeu-dua-vao-tien-gian-nan-cau-sinh/931501/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.