Niên Sơ Đồng ngồi trên ghế đẩu, đặc biệt nhàn nhã ngẩng đầu, nhìn đồ vật từ trên trời rơi xuống, nhất thời cũng không thấy rõ là cái gì, giống như là…. một cây gậy?
Phó Vân Hà thì đứng dậy, yên lặng đi tới phía sau Niên Sơ Đồng, ma ốm phải có tự giác của ma ốm.
Ngõa Lịch ở phía bên kia, tính toán khoảng cách, nó rất an toàn, không cần phải trốn.
Bằng không, phía sau Niên Sơ Đồng tuyệt đối có thêm một vị trí của nó.
Ba người, ngẩng đầu lên, nhìn lên trời.
Sinh vật không biết tên kia, thì đang cật lực gào thét, càng rơi càng nhanh, càng ngày càng lớn.
"Ầm——"
Một mảnh đất trồng rau trước nhà gỗ nhỏ, bị đập thành một cái hố lớn.
Phó Vân Hà: Không chết là số trời
Ngõa Lịch: Nhìn dáng vẻ là biết, không thông minh và xinh đẹp như Ngõa Lịch.
Niên Sơ Đồng: Chết làm phân bón, sống bẻ làm phân bón.
Ba người, đi đến trước cái hố.
"Tiểu Hà, nhìn ra là cái gì không?"
Phó Vân Hà cẩn thận nhìn một chút rồi nói: "Là thú hóa hình, nhưng có vẻ như, có chút không khống chế được thú hóa thì phải. "
"À… Hả... Thú gì?"
"Nó giống như… Một con sói?" Phó Vân Hà không quá xác định, hắn nhìn chính là bóng lưng, đỉnh đầu có một đôi lỗ tai, còn có một cái đuôi.
Một con sói?
Lúc này, trong hố có hai tiếng ngao ô ngao ô vang lên.
"Ngao ô… Ngao ô…May quá… rơi xuống hố."
Nó xoay người, đứng lên, rồi như thằng mất não xoay tròn giống như một con ruồi không đầu.
Niên Sơ Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-lam-ruong-nam-chu-om-yeu-dua-vao-tien-gian-nan-cau-sinh/931475/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.