Thương lượng? Anh như này sao có thể ra ngoài được.
"Tôi mặc quần áo vào rồi, lại đi tìm cô có được không?"
"Ha ha... Được. Vẫn còn rất nhút nhát như vậy! "Niên Sơ Đồng đứng lên, giọng điệu an ủi nói:
"Anh không cần thẹn thùng, tuy rằng anh không có dáng người gì, nhưng cũng may anh rất trắng!"
Phó Vân Hà ở bên trong máy làm sạch, cắn răng, hít sâu, thầm niệm: Đánh không lại! Không thể đánh lại! Không thể đánh lại.
Quả nhiên tốt hơn nhiều rồi.
Niên Sơ Đồng không tiếp tục trêu chọc Phó Vân Hà nữa, xoay người đi ra ngoài, còn tri kỷ đóng cửa lại.
May mắn vừa rồi không đá hỏng, nếu không còn phải tiêu tiền.
Phó Vân Hà nghe thấy tiếng đóng cửa, đầu tiên là kéo ra một khe hở, xác nhận Niên Sơ Đồng không có ở đây, nhanh chóng đi ra cầm quần áo, lại tiến vào trong máy giặt.
Nhưng hắn nhìn quần áo trong tay, xác thực nói là cổ tay của mình, rồi lâm vào trầm tư.
"Kẻ ngốc!"
Rõ ràng anh mang theo nút không gian, bên trong có quần áo, nhưng anh hoàn toàn bị Niên Sơ Đồng dọa sợ, nên quên mất.
Lắc lắc đầu, anh nắm chặt quần áo, nhanh chóng mặc vào, cũng không dám để Niên Sơ Đồng chờ quá lâu, ai biết cô có thể lại làm gì chứ?
Trong mắt Phó Vân Hà, Niên Sơ Đồng làm việc có chút nhìn tâm trạng, người như vậy, không có biện pháp dự đoán được các bước tiếp theo, ngược lại là người nguy hiểm nhất.
Hắn mặc xong quần áo, rồi vội vàng ra cửa, tìm được Niên Sơ Đồng, trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-lam-ruong-nam-chu-om-yeu-dua-vao-tien-gian-nan-cau-sinh/931470/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.