Chương trước
Chương sau
Sau khi dọn dẹp xong, cô bắt đầu gọi hệ thống Tiểu Bát.
"Tiểu Bát, ta muốn mua hạt giống lúa."
"Tinh! Kí chủ thực sự là một kí chủ tốt. Hạt giống lúa cấp thấp nhất là ba trăm tinh tệ một cân, một mẫu ruộng lúa cần mười cân hạt giống, kí chủ cần mua bao nhiêu?"
Mười cân?
Niên Sơ Đồng cũng chưa từng làm ruộng, cô thiếu chút nữa còn cho rằng giống như khoai tây, cần hai ba trăm cân.
Cô đứng dậy, đứng ở cửa sổ, nhìn ra dòng suối, nơi cô dự định khai hoang trồng lúa.
"Trước tiên làm năm mẫu đất đã."
"Tinh! Kí chủ! Bây giờ chúng tôi có các hoạt động! Nếu mua mười mẫu đất hạt giống, sẽ tặng mười cân gạo nha! Cơ hội hiếm có, không thể bỏ qua."
Niên Sơ Đồng ngón tay nắm cửa sổ, dùng sức vỗ một cái! Khuôn mặt nghiêm túc nói: "Một điều quan trọng như vậy, lần sau nhớ nói sớm!"
"Mua mười mẫu hạt giống!"
"Được! Nếu có ưu đãi, Tiểu Bát sẽ kịp thời thông báo cho kí chủ. Mười mẫu đất, một trăm cân hạt giống lúa đã được phát, thỉnh chủ kiểm tra. "
"Tinh! Mười cân gạo đã được phát, xin kí chủ nhận."
Niên Sơ Đồng tuyệt đối không dám chậm trễ, cô bỏ hạt giống vào nút không gian của mình trước, lại đem mười cân gạo trắng, mở ra nhìn một chút.

"Đao Đao, điều tra xem, làm cơm như thế nào?"
"Được, chủ nhân!"
Niên Sơ Đồng sau khi nhận được các loại tin nhắn và video Đao Đao truyền tới, nhìn gạo trắng trong tay, lẩm bẩm nói: "Không có thức ăn!" Cô mở cửa, đi đến nhà bếp, Phó Vân Hà đang chiên khoai tây chiên, cô nhìn thoáng qua nói: "Chiên xong chưa."
Niên Sơ Đồng nói xong, lại quay đầu nhìn qua dòng suối, định bắt hai con thú rừng ăn, nghe nói nấu khoai tây với thịt ăn sẽ ngon hơn.
Vừa đi, Niên Sơ Đồng đột nhiên nhớ tới cái gì đó, lại hỏi hệ thống.
"Tiểu Bát, ta có thể mua rau khác từ ngươi không?"
"Tinh! Chỉ cần kí chủ trồng lương thực, mới có thể mua nha."
Niên Sơ Đồng đã đến một bụi cỏ, cô nhướng mày nói: "Ta đã trồng hạt giống rau rồi, còn có cây giống, có tính không? "
"Tinh! Có thể! Bạn cần mua gì? Tiểu Bát nhắc nhở ngài, giá cả hơi đắt."
Niên Sơ Đồng nhìn thoáng qua danh sách giá mà hệ thống Tiểu Bát gửi tới nói: "Tiểu Bát, cất đi."
Cô tạm thời, không có đủ khả năng.
Toàn bộ mấy cái dùng để bán kia, mỗi một cái đều không có dưới một ngàn tinh tệ, thì ra khoai tây một ngàn tinh tệ một kg, lại là thứ là rẻ nhất!.
Niên Sơ Đồng bây giờ, rất hy vọng lương thực mình trồng, nhanh chóng bội thu đi.
Cô không nghĩ tới những thứ này nữa, thần thức đảo qua, linh khí bắn ra, hai con phượng hoàng nhỏ… à ừm….chính là gà rừng, bị thần thức xiên giữa đầu, ngã xuống đất bỏ mình.

Ở đây không có người khác tranh săn bắt, thịt bắt được đều tươi ơi là ngon.
Niên Sơ Đồng xách theo hai con gà rừng bắt đầu trở về, một đường nhìn địa hình, tính toán làm thế nào để trồng cây.
Khi Niên Sơ Đồng đứng bên dòng suối, cô đã nhìn thấy Ngõa Lịch đứng ở đối diện dòng suối.
Ánh mắt đó. Rất lấp lánh.
"Làm gì vậy?"
"Cô Niên Sơ Đồng, Ngõa Lịch luôn biết cô là một người chính trực thiện lương, tuy rằng lớn lên có chút xấu xí, nhưng cô có một trái tim chân thành."
Niên Sơ Đồng quay đầu, nhìn về phía Phó Vân Hà đang xem náo nhiệt ở bên kia, nâng cằm lên, ý hỏi quá rõ ràng.
Phó Vân Hà nắm một nắm đấm, che miệng ho nhẹ một tiếng, buông nắm đấm xuống nói: "Kim loại cô mua đến rồi. "
Ồ...
Thì ra là như thế, đây là cảm động?
Niên Sơ Đồng trong chớp mắt thay đổi một khuôn mặt, chân thành nhìn về phía Ngõa Lịch, chân tình lộ ra nói: "Đều là chuyện nhỏ, nếu đã cứu mày, tao làm sao có thể mặc kệ mày được?"
"Cô Niên Sơ Đồng, Ngõa Lịch…. Không chê cô xấu. "
(Chương này kết thúc)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.