Phó Vân Hà hai tay đút túi, ngón tay nắm chặt quần trong túi quần.
Hắn chột dạ ngẩng đầu ưỡn ngực, vừa định đi, lại dừng lại.
Cảm giác có chút hơi sai sai, hắn lại sửa sang lại trạng thái của mình một chút, sau khi không khác gì bình thường, mới đi về phía nhà gỗ nhỏ.
"Tiểu Hà!"
Một câu Tiểu Hà, làm cho trái tim của Phó Vân Hà sợ tới mức run rẩy theo, đây quả thực, so với đại chiến với trùng tộc, còn đáng sợ hơn.
Truyện được đăng tại…"Làm gì?"... d truyen chấm com
"Rửa chén." Niên Sơ Đồng nằm sấp trên cửa sổ, một đầu thò đầu ra, nhìn Phó Vân Hà từ trên xuống dưới, khóe môi nhếch lên, ánh mắt xem kịch quá rõ ràng.
Phó Vân Hà trong nháy mắt có cảm giác bị lột sạch quần áo, hắn cười gạo nói: "Tôi đi. Đi là được chứ gì."
"Đi đi!"
Niên Sơ Đồng nhướng mày cười, đóng cửa sổ lại.
"Ai" Phó Vân Hà dứt khoát lấy tay mình ra, quang minh chính đại xách quần, còn giả vờ giả vịt cái gì nữa!
Cũng may Niên Sơ Đồng cũng không quá nói rõ, xem như giữ lại một chút tôn nghiêm cuối cùng của hắn.
Đáng tiếc hắn bỏ sót Ngõa Lịch.
"Tiểu Hà, nút quần của bạn, bị bung rồi này, Ngõa Lịch tìm về cho bạn nhé."
"Tộc Cơ Giới chúng tôi thích nhất chính là vui vẻ giúp đỡ người khác."
Phó Vân Hà ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Ngõa Lịch, tiếp nhận nút trong tay hắn, ha ha hai tiếng.
Ngõa Lịch không đồng ý đuổi theo phía sau nói một câu: "Tiểu Hà, bạn còn chưa cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-lam-ruong-nam-chu-om-yeu-dua-vao-tien-gian-nan-cau-sinh/931461/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.