0 cái?
Suy nghĩ nghiêm túc sao.
Hôm qua mày bận rộn cả một ngày, kết quả là mày không thể làm được gì?
Niên Sơ Đồng đối với suy nghĩ của Ngõa Lịch, vẫn có chút bội phục, nếu không phải mày còn có tác dụng, sớm muộn gì cũng bị người đánh chết.
"Tiểu Hà, mua thêm hai phần vật liệu rác nữa đi."
"Ngõa Lịch, mày tiếp tục làm người máy, tao cần đem mảnh đất phía trước dòng suối này khai hoang toàn bộ."
Niên Sơ Đồng sắp xếp xong, một tay chống xẻng, một tay gặm ngô, đi trồng khoai tây.
Phó Vân Hà bị để lại, cái gì cũng không hỏi, lưu loát mua xong vật liệu rác, Ngõa Lịch tìm vị trí tốt, ngồi xổm ở trước mặt hắn, nhìn hắn ăn ngô.
Ngõa Lịch phải làm việc chăm chỉ, kiếm tiền, nâng cấp, ăn ngô và thịt.
Hai người, một người bình tĩnh ăn, người kia cảm thấy hứng thú nhìn.
Không can thiệp vào nhau.
Niên Sơ Đồng đi vào rừng cây, liền tục vận dụng linh lực, rất nhanh đã đến nơi khai hoang.
Bắt đầu, trồng khoai tây.
Có thể nói là tốc độ rất nhanh, cô để một người máy cắt khoai tây, một người dính thuốc, còn cô phụ trách đào hố trồng trọt.
Ngày hôm nay, lại bận rộn đến tối, Niên Sơ Đồng mới đem một mẫu khoai tây trồng xong.
Cô đứng thẳng lưng có chút đau nhức, nhìn vùng đất trước mắt cái gì cũng nhìn không ra, có một loại cảm giác thỏa mãn khó có thể nói thành lời.
Cô, lần đầu tiên, đã tự tay làm rất nhiều việc.
"Tinh? Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ trồng một mẫu khoai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-lam-ruong-nam-chu-om-yeu-dua-vao-tien-gian-nan-cau-sinh/931448/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.