Tô Hòa cùng Lục Ly tính toán "đơn thuần nói chuyện", lại biến thành một lần kết hợp tinh thần chưa hoàn thành.
Sau khi Tô Hòa lấy lại tinh thần liền đẩy Lục Ly ra, luống cuống tay chân nhảy lên xe ba gác, chỉ huy Tiểu bạch chạy đi, biến mất sâu trong ống dẫn ngầm. So với mặt đất xóc nảy, Tiểu bạch kéo xe ba gác chạy trong ống dẫn vững hơn không ít. Tô Hòa bất chấp khen ngợi Tiểu bạch tiến bộ, cũng không dám nhìn thử Lục Ly có đuổi theo sau hay không, chỉ biết nắm chặt dây thừng trên xe, khuôn mặt buồn bực nhăn lại, cố gắng nhớ lại vừa rồi rốt cuộc cậu đã làm cái gì?
Cậu hình như chỉ vươn râu tinh thần ra, muốn cảm nhận thử cảm xúc của Lục Ly. Sau đó không biết vì sao đã bị mang vào thế giới tinh thần của Lục Ly, gặp được Lục Ly khi còn nhỏ. Sau đó ư? Không có sau đó nữa. Tô Hòa buồn bực đập đầu xuống nền, nằm vật ra xe ba gác thành hình chữ đại (大),cậu rốt cuộc làm thế nào mà lại chui vào trong lòng Lục Ly chứ?
Khác với buổi sáng ý loạn tình mê đó, lúc này Tô Hòa cũng không có cảm giác được xúc động trong thân thể, mà nhiều hơn là một cảm giác phù hợp tinh thần. Điều này so với xúc động thân thể càng làm cho Tô Hòa cảm thấy buồn rầu. Cậu bực bội cào tóc, quyết định sau này nhìn thấy Lục Ly liền phải chạy, tuyệt đối sẽ không lại tin tưởng Lục Ly nói cái gì mà thuốc quấy nhiễu và dẫn đường tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-gieo-trong-dai-su/1658772/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.