7 giờ sáng giờ Trái Đất, Tô Hòa đánh thức Hàn Thụy đang ngủ say. Hai người tối qua đã bàn xong hôm nay lại đi chợ đen một chuyến, sau đó rời nơi này tới khu dân cư khác. Trước khi Tô Hòa tới tòa phế tích này thì đã từng đi qua một tòa phế tích khác ven đường. Hàn Thụy nghe cậu miêu tả liền nhận ra Tô Hòa nói chính là phế tích số 36. Nơi đó từng là một khu dân cư khá lớn ở Phá Tinh, sau đó dưới sự xâm nhập của hắc ám thú, phần lớn người đều đã chết. Số ít người còn sống sót rời đi, khu dân cư bên dưới phế tích cũng dần bị bỏ hoang. Hai người sau khi thương lượng liền quyết định đem phế tích số 36 thành nơi tạm cư.
Hàn Thụy bị Tô Hòa đánh thức có chút ngại ngùng. Bình thường một mình y căn bản không dám ngủ say, thời khắc đều phải bảo trì cảnh giác, kết quả lần đầu tiên ở cùng Tô Hòa liền ngủ quên. Cảm xúc của y lập tức đã bị Tô Hòa nhận ra. Tô Hòa không có thói quen dựng lá chắn tinh thần khi đơn độc ở chung với Hàn Thụy.
"Tôi vừa mới tỉnh, không biết cần chuẩn bị cái gì?" Tô Hòa gãi gãi đầu, làm ra bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ.
Cậu hiểu ý nói dối giúp Hàn Thụy giảm bớt xấu hổ, y nhấp miệng cười cười, nói: "Phế tích số 36 không có người, chúng ta tốt nhất nên chuẩn bị một ít dịch dinh dưỡng, nước, dược phẩm cần thiết......"
Hàn Thụy nói một thứ, Tô Hòa liền ghi nhớ một thứ. Tuy rằng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-gieo-trong-dai-su/1658765/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.