Chương trước
Chương sau
Bạn của Âu Dương Thanh Linh gọi là Lục Hoa, Tiếu Tiếu thầm cho rằng, quan hệ của người này cùng Âu Dương Thanh Linh hẳn là không tốt như vậy. Cô đến Âu Dương gia đã hơn một năm, Âu Dương Thanh Linh có một vài bạn bè thường xuyên qua lại nào cô đều biết, còn nhận thức.
Lục Hoa này, cô cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Đó là một nam nhân bộ dạng rất tuấn tú, cách ăn mặc mới mẻ càng tăng thêm vẻ đẹp trai. Một thân tây trang màu bạc, tóc màu vàng, mắt màu lam, làn da trắng nõn. Thân hình thon dài, bên người có vài mỹ nhân!
Đúng rồi, tuy rằng trên cái thế giới này mọi người đều có thói quen nuôi một cô bé từ nhỏ để tương lai làm lão bà. Nhưng vẫn như trước có một ít người khác nhau, bọn họ đã quen ở trong sắc đẹp tận tình. Vì thế liền cũng có một ít cô gái tôn trọng hôn nhân tự do, khôi phục thân thế tự do mà theo đuổi những lãng tử!
Đáng tiếc, cho dù cuối cùng những cô gái này không phải thành gái hồng lâu, cũng sẽ thành những người bị người khác bao dưỡng, cũng có một ít sẽ về đến bên người cha nuôi lúc trước...... Bất quá, loại việc này vẫn là rất ít .
Vì vậy cơ chế giáo dục của thế giới vẫn là tương đối hoàn thiện. Trên cơ bản mỗi người đều có thể được đến giáo dục tương đương nhau, đều có thể học được kỹ năng đủ nuôi sống bản thân, đạt được công tác tương ứng! Chính là cũng tuyệt không khuyết thiếu những nữ nhân không muốn trả giá vất vả, chỉ thích nương tựa nam nhân, dựa vào tiền của nam nhân mà sống qua ngày!
Trên yến hội con nít không nhiều lắm. Nam nhân bình thường giống như Âu Dương Thanh Linh, con gái nuôi của bọn họ trên cơ bản cũng đều mười ba, mười bốn, mười lăm, mười sáu tuổi, giống Tiếu Tiếu mới ba tuổi như vậy, thật sự là thiếu chi lại thiếu. Cho nên, cô như trước ngồi ở trên đùi Âu Dương Thanh Linh.
Mà Âu Dương Thanh Linh lại bởi vì chân có tật, cũng không có giống người khác đi xung quanh giao hảo với mọi người. Hắn an vị ở trong góc, cùng những người chủ động tới tiếp đón một chút, thuận tiện giới thiệu một chút về Tiếu Tiếu. Lúc không có người, hắn sẽ cùng Tiếu Tiếu nói chuyện. Một bên cổ vũ nàng đi kết bạn, một bên khác thì giới thiệu cho cô mọi người trong yến hội này.
“Hi, Tiếu Tiếu, đã lâu không thấy.” Một người nam nhân cao lớn dẫn một mỹ nhân tóc vàng đi tới. Cách thật xa liền cùng bọn họ tiếp đón: “Kim Lị vừa học nấu xong một món điểm tâm ngọt, hương vị phi thường không sai.”
Tiếu Tiếu nhãn tình sáng lên, lập tức nhìn về phía mỹ nhân tóc vàng.
Mỹ nhân tóc vàng cũng cười: “Cổ Lực nói không sai, bất quá, chị là tới tham gia yến hội, nếu em muốn ăn điểm tâm ngọt, phải đến nhà của chị đi mới được.”
Tiếu Tiếu lập tức quay đầu nhìn về phía Âu Dương Thanh Linh. Thật sự không thể trách cô, nhà Âu Dương Thanh Linh tất cả đồ ăn đều là do đầu bếp người máy làm, tất cả đều mang theo hương vị máy móc. Mà Kim Lị là người duy nhất làm đồ ăn cho cô mà cô không cự tuyệt. Mà thức ăn kia phong phú mĩ vị, làm cho cô thập phần tâm động.
Đương nhiên, cô sở dĩ sẽ biểu hiện như thế, tuyệt đối là từ từ mà có, người tên Cổ Lực kia là bạn tốt của Âu Dương Thanh Linh. Dù sao bình thường bọn họ cũng không thiếu tới cửa nhà cô!
Chỉ là, sau khi cô chủ động muốn đi nhà của Cổ Lực để ăn điểm tâm, Âu Dương Thanh Linh ngược lại không muốn cô đi.
Cô tuyệt đối không nghĩ tới, Âu Dương Thanh Linh chỉ là sợ cô bị mỹ thực của Kim Lị bắt cóc .
Âu Dương Thanh Linh không tiếng động trừng mắt Cổ Lực một cái, ngược lại đối Tiếu Tiếu nói: “Chúng ta có thể đem thực đơn của cô ta chép lại đem về, lúc đó con muốn ăn bao nhiêu đều có thể.”
Ánh mắt tinh lượng của Tiếu Tiếu nháy mắt ảm đạm, nhưng biểu cảm lại không có nửa điểm biến hóa.“Tốt!” Cô mặc dù thích mỹ thực, nhưng cô tuyệt đối có thể nuốt xuống thứ khó ăn nhất thế gian. Chỉ là nếu có lựa chọn, cô tự nhiên muốn ăn mĩ vị! Đây là bản năng của người.
Âu Dương Thanh Linh chỉ cảm thấy tinh thần rơi xuống, bản thân thành tội nhân. Nhất là khi tầm mắt có thể giết người của Cổ Lực cùng Kim Lị quét tới, làm cho hắn có chút xấu hổ, còn có chút hối hận. Chỉ là vẻ mặt của hắn nghiêm túc trước sau như một, cũng nhìn không ra không nhiều.
Nhưng trong lòng hắn là con nuôi của hắn, tương lai muốn cùng nhau sống chung cả đời, cho nên, ách......“Ngày mai đi, ngày mai chúng ta cùng đi.”
Tinh thần lại dâng lên, cô nhìn chằm chằm vào ánh mắt hắn, xác định hắn không phải là nói cho có lệ, không phải nói dối, vì thế lập tức liền dùng sức gật đầu:“Vâng.”
Âu Dương Thanh Linh nhẹ nhàng thở ra, ngược lại nhìn về phía Cổ Lực, “Như thế nào tới trễ như vậy?”
“Nha, Tần Tam phía trước ở nơi đó của ta, nếu không phải biết anh dẫn Tiếu Tiếu đến, Kim Lị thì nhớ cô bé, tôi hôm nay có lẽ căn bản sẽ không đến.”
Âu Dương Thanh Linh:“Tần tam ở chỗ của anh? Ta cho rằng hắn sẽ đi trạm không gian, trong ba mươi năm sẽ không trở về .”
Cổ Lực nói: “Tôi cũng từng cho rằng là như vậy, nhưng là...... Anh có biết, khi hắn rời khỏi Tần gia, hắn mới phát hiện, rất nhiều chuyện hắn đều làm không xong. Hắn trước kia đều dựa vào tất cả bằng hữu không hơn...... Tôi đoán hắn chắc là có chút hối hận, không chắc sẽ về đi.”
Âu Dương Thanh Linh lại lắc đầu:“Hắn sẽ không về.”
“Ai biết được?” Cổ Lực đại khái có ý kiến bất đồng, nhưng hắn cũng không có kiên trì.“Hắn lúc này đây chịu đả kích rất sâu...... Lại nói tiếp, cái tên kia thật đúng là quá mức!”
“Tiếu Tiếu, đi, chị mang em đi tới chỗ ăn .” Kim Lị có chút không kiên nhẫn nghe bọn họ nói chuyện, vươn tay hướng về Tiếu Tiếu.
Tiếu Tiếu nhìn về phía Âu Dương Thanh Linh, Âu Dương Thanh Linh khẽ gật đầu. Cô mới nhảy xuống đùi hắn, cũng không có đi kéo tay Kim Lị, chỉ đi theo cô ta. Cùng nhau tiến lên bàn ăn phía trước!
Kim Lị vì cô lấy rất nhiều đồ ăn, nhưng là mỗi một loại chỉ một chút, số lượng cỡ một ngụm nhỏ. Cô biết thói quen của Tiếu Tiếu, cô bé thích nhấm nháp, chỉ có khẩu vị hợp với cô thì cô mới có thể thử ăn lại. Cô cũng một lần cho rằng cô là một thực khách thích soi mói, nhưng khi Kim Lị đi qua Âu Dương gia, biết ở nhà cô luôn không có khẩu vị. Chỉ khi ở bên ngoài mới soi mói...... Cảnh này khiến cô sau khi thấy Âu Dương Thanh Linh lo lắng, rất là cười nhạo hắn buồn lo vô cớ.
Tiếu Tiếu chuyên tâm nhấm nháp mỹ thực, bên người Kim Lị lại không biết khi nào hơn hai người. Một nam một nữ, nam bộ dạng thập phần yêu nghiệt, nữ ...... Nói thật, trên mặt đồ trang điểm quá dày, Tiếu Tiếu căn bản nhìn không ra cô ta đến cùng lớn lên trông như thế nào.
Mà lúc này, hai người kia một trái một phải, đem Kim Lị vây ở bên trong.
“Hi, Kim Lị, đã lâu không thấy, cậu còn đi theo bên người tên quỷ Cổ Lực kia sao?”
Nữ nhân khắc nghiệt! Tiếu Tiếu bĩu môi. Đồng thời suy nghĩ, Cổ Lực như vậy xem như là giống quỷ sao? Nơi hắn ở tuy rằng không giống Âu Dương gia là biệt thự thêm đình viện. Chỉ là ở nhà trọ, nhưng Âu Dương Thanh Linh nói, đó là thứ mà hắn dựa vào năng lực của bản thân mà mua một mình. Hắn là một chuyên gia sửa chữa máy móc, tuy rằng mới hơn ba mươi tuổi, cũng đã hơn dân thường nhiều một chút.
“Nha, cậu nói rất đúng, mình đích xác còn đi theo bên người Cổ Lực. Cậu có biết, hắn là người thuộc về mình, mình tự nhiên sẽ xem trọng hắn. Đúng rồi, mình không nên nói, những người giống như cậu y như là kỹ nữ được mọi người hưởng chung là không thể rõ ràng độc hưởng loại tình cảm này.” Kim Lị mỉm cười, thuận tiện cho Tiếu Tiếu một chén nước trái cây!
“Cô nói ai là kỹ nữ được mọi người sử dụng?”
Kim Lị khinh miệt cười: “Ai để ý thì chính là người đó. Dù sao tôi cũng không phải, về phần Phỉ Phỉ tiểu thư cô có phải hay không, thì nên hỏi một chút chính cô đi!” Cho Tiếu Tiếu ăn xong uống xong rồi, mới hướng cô duỗi tay ra: “Tiếu Tiếu, chúng ta đi thôi, không khí nơi này không tốt lắm.”
Tiếu Tiếu lúc này đây ngoan ngoãn đưa tay đi qua!
“Cô đứng lại đó cho tôi.” Phỉ Phỉ thân thủ đánh về phía bả vai Kim Lị.
Kim Lị bả vai trầm xuống, tránh được. Đồng thời xoay người đối với Phỉ Phỉ: “Đây chẳng phải là thẹn quá thành giận trong truyền thuyết hay sao? Chậc, trên mặt cô đắp một đống phấn dày như vậy, thật đúng là nhìn không ra đến đâu......”
“Tôi muốn xé cái miệng bẩn thỉu của cô!” Phỉ Phỉ đánh tới. Kim Lị luôn luôn lãnh trào nhì. Phỉ Phỉ vừa vọt tới một nửa, liền bị nam nhân yêu nghiệt bên người ả giữ chặt. Nam nhân yêu nghiệt tác phong nhanh nhẹn tiến lên một bước, hướng về phía Kim Lị thân sĩ cúi xuống thắt lưng, “Thực xin lỗi, nữ sĩ, tôi sẽ làm cho bạn gái thất lễ của tôi hướng ngài xin lỗi.”
Kim Lị thở ra, nhưng sắc mặt như trước không thấy tốt hơn: “Xin lỗi thì không cần, chỉ xin anh quản tốt cô ta. Cáo lỗi, cha nuôi của tôi đang chờ tôi, chúng tôi trước tạm biệt.”
“Đương nhiên, nhưng là tôi thật sự thật xin lỗi. Xin cho tôi một cái cơ hội, làm cho tôi nhận lỗi. Tôi sẽ mời ngài uống cà phê thế nào?”
Kim Lị cười nhạo,“Quý công tử, thanh danh của ngài kỳ thực không như tưởng tượng không có chút tiếng tăm gì. Nhưng tôi đối với việc làm bạn gái của ngài không có hứng thú!” Dứt lời, không cần phải nhiều lời nữa, lôi kéo Tiếu Tiếu bước nhanh hướng phía Cổ Lực cùng Âu Dương Thanh Linh đi. Cô đi quá nhanh, thế cho nên Tiếu Tiếu không thể không chạy chậm theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.