- Thanh Vũ nói thật ra cũng không sai, tình cảm phải bồi dưỡng mới có. Nhưng mà, ta cảm thấy, người máy cá nhân vẫn phải cần đến, dù sao, Thanh Linh có chút không tiện. Một số việc vặt vẫn là người máy làm, như vậy bọn họ mới bồi dưỡng tình cảm thật tốt.
Tiếu Tiếu ngồi xem mọi người, xem sắc mặt của bọn họ. Nàng có thể cảm giác được bọn họ là tốt hay là xấu, sư phụ nói, nàng có trực giác của dã thú. Mà lúc này, nàng cảm thấy rõ ràng, trừ tổ mẫu cùng tổ phụ, còn có cha đều tức giận một chút, nhưng rất ít, không rõ ràng. Trên người Âu Dương Thanh Phong không cảm giác được gì. Giống một chuyện này không liên quan đến hắn, mẹ cùng Âu Dương Thanh Vũ lại mang theo ác ý, còn có một chút đắc ý.
Dù là loại biểu hiện gì, Tiếu Tiếu cũng không thích. Nàng thích hơi thở ấm áp trên người Âu Dương Thanh Linh. Tuy rằng hắn cùng cha rất giống nhau, là một người rất nghiêm túc. Không, so với cha hắn, hắn càng nghiêm túc hơn, gần như lạnh như băng. Cho nên, đối với trên người hắn tỏa ra hơi thở ấm áp như vậy, nàng cảm thấy rất kỳ lạ.
- Oa!
Không biết vì sao Cảnh Quýnh đột nhiên khóc lên. Ngay sau đó, Cửu Tố cũng khóc. Hai người khóc khàn cả giọng.
Hai anh em Âu Dương gia lập tức dỗ dành các nàng, nhưng dỗ không được, liền ôm các nàng đi ra ngoài.
- Anh cả, đều tại ngươi, ngươi lại dọa các nàng .
Trước khi đi, Âu Dương Thanh Vũ còn trừng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-doc-sung-vo-tinh-nuoi-nhi-the/31475/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.