Chương trước
Chương sau
“Thật” Cô quỳ xuống dưới, đôi chân dài thẳng tắp, nhưng vẫn thấp hơn anh rất nhiều. Cô giơ tay nâng cằm Âu Dương Thanh Linh lên, nhìn thẳng vào mắt anh, cảm nhận hơi thở ấm áp của anh. “Là sự thật, em sẽ thay anh tìm phương pháp trị liệu chân của anh, bảo vệ anh, sẽ càng trưởng thành trong suy nghĩ để cùng anh kề vai sát cánh, cùng nhau ngao du qua các hành tinh.”

Lúc cô nói những lời này, chẳng hề xao động, giọng nói bình tĩnh.

“Tiếu Tiếu, cám ơn con.” Âu Dương Thanh Linh nghiêng người ôm Tiếu Tiếu, rồi dùng sức bế cô lên ngồi lại trên đùi của anh.

Tiếu Tiếu ngoan ngoãn tựa người vào lồng ngực của anh, cảm nhận sự ấm áp cơ thể anh.

Muốn bảo vệ một người, không phải là chỉ thuận miệng nói. Cô cần một sức mạnh, nhưng cũng không phải chỉ cần sức mạnh là có thể nắm giữ hết tất cả. Cô cần phải có sự giao thiệp với mọi người, cần có những thông tin cần thiết, và còn cần rất nhiều thứ nữa.

Vì lẽ đó, lúc nhỏ, cái gì cô đều ngoan ngoãn nghe Thanh Linh. Nhưng sau khi nhìn rõ đây là một thế giới như thế nào, cô liền bắt đầu kiêu ngạo.

Bỏ ra ba năm luyện tập, cô từ cấp thấp bộ lên trung cấp bộ. Từ đây, cô bắt đầu kiêu ngạo, được rất nhiều người chú ý.

Cô được gọi là thiên tài, trí tuệ xuất sắc, thể thuật cũng xuất sắc. Rất nhiều tổ chức hướng về cô và đưa ra những thỏa thuận, có nhiều người muốn theo đuổi cô. Cô đều không nghĩ tới, tất cả những thứ này sẽ làm Âu Dương Thanh Linh cảm thấy áp lực lớn.

Ngày hôm nay cô đem tất cả nói ra, vì muốn anh hiểu rõ, cô sở dĩ xuất sắc, chỉ là vì muốn bảo vệ anh mà thôi.



Đến một cửa hàng, hai người tuy rằng thần sắc không lộ vẻ gì, nhưng ánh mắt đều có vẻ rất vui mừng.

Hai người một trước một sau, bọn họ không nhìn về phía nhau, cũng không trò chuyện, có thể khiến người ta cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không ai có thể chen vào giữa hai người họ.

Suy tính độ dài một lần nữa để chọn quần áo.

Tiếu Tiếu phụ trách thử đồ, còn Âu Dương Thanh Linh thì chọn đồ. Cái anh thích cô cũng thích, cô luôn làm anh vui vẻ!

“Thanh Linh, Tiếu Tiếu.” Tiếu Tiếu vừa thử xong bộ quần áo, từ phòng thử đồ đi ra. Đụng phải Cổ Lực và Kim Lỵ đang đi tới. Hai người họ đã chính thức kết hôn, Cổ Lực mười năm luôn sủng ái Kim Lỵ.

Cổ Lực đã bắt đầu công tác, Kim Lỵ hiện tại vừa học vừa làm, ở trong học viện, một năm rất khó nhìn thấy bọn họ.

Cổ Lực công tác trên chiến hạm Duy Tu, trở về nhà một lần cũng là rất khó!

“Nửa tháng trước mới trở về Trái Đất.” Cổ Lực ngồi kế bên Âu Dương Thanh Linh. Kim Lỵ thì bắt đầu lựa quần áo, nhất là cho Tiếu Tiếu, phải lựa thật kỹ. Một lúc sau, rất nhanh Kim Lỵ đã mang đến một đống quần áo loại kín đáo đến trước mặt Tiếu Tiếu nói: “Vào thử xem!”

Tiếu Tiếu ngơ ngác nhìn Kim Lỵ vài giây, rồi mới đem đống quần áo vào phòng thử.

“Chuyến công tác như thế nào?” Âu Dương Thanh Linh hỏi Cổ Lực.

“Không tốt lắm, lần này trở về, sẽ chuẩn bị tìm lại hạm đội một lần nữa. Những năm gần đây, đi thám hiểm ngân hà càng ngày càng nguy hiểm, hạm đội tư nhân cũng càng ngày càng nhiều… Công tác cũng sẽ rất khó tìm.”

Âu Dương Thanh Linh trầm tư nói: “Tôi năm nay chuẩn bị tốt nghiệp.”

Cổ Lực ngạc nhiên: “Thật sao? Tôi còn tưởng cậu sẽ đợi đến phút cuối cùng, sao mà thay đổi chủ ý vậy?”

Âu Dương Thanh Linh không nói gì, chỉ nhìn xuống đất.

“Cô ấy sắp mười tám tuổi rồi. Cái dự định kia, tôi sẽ thực hiện… Tôi phải đứng lên.”

Cổ Lực nhún vai: “Cậu nói đúng, như vậy... Cậu muốn thành lập hạm đội cho chính mình?”

Âu Dương Thanh Linh lắc đầu: “Không, lính đánh thuê mới đúng!”

“Oai nha!” Cổ Lực huýt sáo: “Khốc! Thế nhưng, ba năm chỉ sợ không làm kịp!”

“Không phải ba năm, chỉ có hai năm...” Năm nay trước tiên anh cần phải hoàn thành cái nhiệm vụ song S mới có thể tốt nghiệp. Nhất là, cái kế hoạch này, anh sẽ không nói với Tiếu Tiếu.

“Hai năm!” Cổ Lực đột nhiên đứng lên: “Cậu đối với cô bé quá là sủng ái, cậu đã đi lính mười năm rồi. Quân công tích góp một con số không nhỏ, nhưng cậu lại dành thời gian trong học viện.”

“Cô ấy xứng đáng được như vậy.”

Cổ Lực gật đầu đồng tình: “Phải, cô bé rất xứng đáng, nó là Y Tiên. . Nhưng đổi lại bất luận người nào đều cam nguyện thủ hộ nàng thì…” Cổ Lực lập tức đổi đề tài: “Cậu đang chuẩn bị kế hoạch, như vậy, có lẽ nên đi liên lạc một chút Tần Tam, hoặc là Oa Oa?”

Âu Dương Thanh Linh không nói gì nữa. Trong mười mấy năm qua, tuy rằng ở trong học viện, nhưng anh không phải không làm việc gì.

Mà lúc này anh không nói gì vì Tiếu Tiếu vừa mới thử đồ xong, anh không muốn những chuyện mình nói với Cổ Lực bị cô nghe thấy. Còn một số việc anh còn phải làm lại cho tốt, làm sao mở miệng nói cho cô biết.

“Thanh Linh, nhìn Tiếu Tiếu…”

“Oành Oành!”

Kim Lỵ chưa kịp nói hết câu thì nghe một tiếng vang lớn, toàn bộ ngôi nhà lớn rung mạnh!

“Tòa nhà sắp nổ!” Âu Dương Thanh Linh vừa nói vừa định tìm Tiếu Tiếu thì đã thấy cô đứng bên cạnh, còn Kim Lỵ thì được Cổ Lực ôm vào lồng ngực.

Âu Dương Thanh Linh đã mở quang não ra, cấp báo: “Cửa hàng khu F phía tây sắp phát nổ!”

“Ầm!” Tiếng nổ vang lên.

“Ô ô ô ô!” Chuông báo động vang lên.

“Thông tin của quang não bị chặn mất rồi!” Âu Dương Thanh Linh cau mày: “Xem ra mục tiêu của bọn chúng là cửa hàng này!”

"Đi lên lầu một." Cổ Lực ôm lấy Kim Lỵ, quay đầu nói với Tiếu Tiếu nhưng

Tiếu Tiếu đã cùng Âu Dương Thanh Linh đi đến thang máy trước, nhưng… “Thang máy đứng ở lầu mười ba, không lên được.”

Âu Dương Thanh Linh nói với Cổ Lực: "Cổ Lực, anh cùng Kim Lỵ đi đến cầu thang thoát hiểm đi."

"Còn cậu thì sao?"

"Tôi ở lại chỗ này." Anh quay nhìn sang Tiếu Tiếu, căn bản là anh biết cô sẽ không chịu đi đến cầu thang thoát hiểm khi không có anh đi cùng, "Tôi cùng Tiếu Tiếu ở lại chỗ này. Có lẽ sự tình không đơn giản!"

Không chờ bọn họ nói xong, Tiếu Tiếu đã đẩy Âu Dương Thanh Linh đến bọn người máy gần cửa ra vào, một mình quay lại khu mua sắm.

Có người trong trung tâm đã cài đặt rô bốt làm nhiễu tần số, những người đang ở những lầu trên đều không xuống được vì thang máy ngừng hoạt động.

Tiếu Tiếu đẩy Âu Dương Thanh Linh đến một đám tương đối nhiều người máy trung gian, cô thì lại thật nhanh hủy đi những người máy năng lượng kia. Năng lượng mặt trời chuyển hóa nguồn năng lượng... Tiếu Tiếu rất nhanh đã hủy đi một đám người máy.

Từ chiếc nhẫn, cô đã lấy ra cây súng mà Âu Dương Thanh Linh tặng, đem nguồn năng lượng khối tháo ra, lại lấy tiếp ra nguồn năng lượng chuyển hoán khí, đem tất cả mọi năng lượng mặt trời chuyển hóa nguồn năng lượng hoán khí trên, nạp vào cây súng kia đã cạn kiệt nguồn năng lượng rất lâu.

"Tất cả mọi người bên trong tòa nhà nghe đây, cho các người mười phút, toàn bộ đến lầu một. Bằng không tự gánh lấy hậu quả!"

Tiếu Tiếu nhíu mày lại, nhìn tiến độ chuyển hóa năng lượng.

Còn 3 phút, vậy là đủ rồi!

Âu Dương Thanh Linh thì lại kinh ngạc nhìn động tác của Tiếu Tiếu, nhìn cô lấy ra đồ vật, giật mình mà kinh ngạc: "Tiếu Tiếu, đó là…”

“Chính cô đã chuyển hóa nguồn năng lượng, vì anh đã nói, vật này ở Trái đất không thể mua được.” Vì lẽ đó, cô chỉ có thể nghĩ biện pháp nghiên cứu, mười năm, rốt cục cô mới làm được điều này.

Có thể Âu Dương Thanh Linh đã kinh ngạc tột đỉnh.

Nhưng bây giờ cũng không phải thời điểm để truy hỏi, Âu Dương Thanh Linh vỗ tay mình một cái, bật ra một cây súng, rất nhiều năng suất!​
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.