Chương trước
Chương sau
Edit: Cháo quẩy
Beta: Bổn cung muốn cắt JJ của ngươi
Ngày hôm sau, khi Sở Du Nhiên tỉnh dậy tầm mắt vẫn mờ tối, cảm giác trên eo có một cánh tay mạnh mẽ quấn lấy, bên tai còn có tiếng hít thở nhẹ nhàng, hai mắt Sở Du Nhiên mông lung nhìn trần nhà im lặng chừng nửa phút, lúc này mới nhớ lại chuyện tối hôm qua.
Còn không bằng đừng nhớ tới…
Sở Du Nhiên đỏ mặt trở mình, cảm thấy cơ thể đau đớn mệt mỏi, cổ họng khô khàn, eo mỏi vô lực, với lấy một cái gối ôm vào ngực, vùi người nhắm mắt lại, không muốn nhúc nhích chút nào.
Nhưng mà ngay sau đó người phía sau liền dán lên lưng cậu, nghiêng thân, ôm cả người cậu vào lòng, Sở Du Nhiên không hiểu sao lại nghĩ tới hai con tôm hùm nằm úp trên đĩa, khóe miệng cong lên, Sở Du Nhiên bất đắc dĩ tiếp nhận cái tư thế tràn ngập tình dục này, cũng cảm giác được có vật nào đó rất không thành thật đè lên mông cậu, Sở Du Nhiên lúng túng thân thể cứng đờ, sau đó dúi đầu vào gối, cưỡng bách bản thân ngủ tiếp!
Wales mở mắt ra, nhìn thấy động tác này của Sở Du Nhiên, bất đắc dĩ kéo gối từ trên mặt người yêu xuống, buồn cười hỏi cậu: “Em không sợ ngộp chết hả?”
Sở Du Nhiên đang giả chết…
Wales không làm gì được cậu, ngồi dậy nhìn đồng hồ, cúi đầu hôn một cái lên trán Sở Du Nhiên, biết cậu không có ngủ, tâm tình rất tốt gọi: “Bóng lông nhỏ?”
Sở Du Nhiên mở mắt ra, bất mãn nhìn đối phương, giọng nói khàn khàn: “Bóng lông là cái quỷ gì?”
“Gả cho ta.” Wales tự mình bá đạo.
Sở Du Nhiên dở khóc dở cười, “Trước đó không phải đã nói rồi sao, giờ lại hỏi?”
Wales chiếm được câu trả lời vừa lòng, cười sờ tóc cậu, vén sợi tóc xốc xếch trước trán thuận về sau tai, cúi đầu hôn lên khóe miệng cậu một cái, rót một cốc nước ấm cho cậu, sau khi cho cậu uống xong thì dịu dàng xoa khóe mắt cậu, ánh mắt lấp lánh, “Mắt khóc đỏ hết cả rồi.”
Sở Du Nhiên tức giận ngã người vào giường, nhắm mắt lại, không muốn nói về đề tài này nữa.
Wales cũng không đùa cậu nữa, đứng dậy mặc quần áo vào, dịu dàng nói: “Em ngủ thêm một lúc đi, ta có việc đi ra ngoài một chút, sẽ về nhanh thôi.”
Sở Du Nhiên gật gật đầu, thấy đối phương vẫn cứ dựa sát vào mình, buồn cười chủ động đến gần, khẽ đụng nhẹ vào miệng Wales, giống như chim nhỏ mổ ăn vậy, mổ xong liền nhắm mắt lại ngủ tiếp. Cậu đã trực tiếp coi người đàn ông trước mắt thành con mèo lớn muộn tao muốn được hôn nhưng lại không nói rõ, hy vọng y có thể chủ động dán tới nũng nịu.
Wales lại không biết cậu nghĩ thế nào, ngược lại rất hài lòng với thái độ của bạn lữ, y khẽ cười một tiếng, xoa đầu Sở Du Nhiên, lúc này mới đứng dậy đi ra ngoài.
Tia sáng bên ngoài khiến y nheo mắt lại để đồng tử thích ứng với biến hóa của ánh sáng. Hiện tại đã hơn bảy giờ, vì để Sở Du Nhiên ngủ nhiều thêm một chút, Wales mới cố ý chỉnh độ sáng phòng ngủ thấp như vậy. Ánh sáng bên ngoài chiếu vào con ngươi vàng kim của y, ánh sáng chợt lóe qua, tựa như đang cháy vậy, sáng đến rực rỡ.
Crewe đi theo Wales nhiều năm liếc mắt một cái có thể nhìn ra tâm tình y không tệ, sau khi thăm hỏi chào buổi sáng xong, nghiêm cẩn nói: “Bệ hạ, nhân viên đăng ký lễ cưới đã chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể tới đây.”
Wales gật đầu một cái, “Chờ Vương hậu tỉnh dậy rồi nói sau.”
“Vâng, ” Crewe phất tay với thị quan đứng bên, đối phương lập tức đi sắp xếp, sau đó Crewe thấp giọng nói: “Elton vẫn từ chối phối hợp.”
Ánh mắt Wales đột nhiên trở nên sâu xa, “Coi chừng nơi này, không được để em ấy biết, phái người đi đón Dillow, cứ nói ta có chuyện quan trọng.” Nói xong y cầm lấy áo khoác trong tay người hầu, chỉ đơn giản khoác lên người sau đó dẫn đầu đi trước.
Lindsay sau khi nhận được ánh mắt của Crewe, lập tức đi tới cửa phòng ngủ, bình tĩnh đứng một bên, chờ Sở Du Nhiên vẫn còn đang ngủ say bên trong, không cho bất luận người nào quấy rối.
——————
Trại tạm giam trọng phạm cấp S.
Elton cả người chật vật sắc mặt trắng bệch ngồi trong phòng tra tấn, mệt mỏi nhìn người hỏi cung hắn, cuối cùng khóe miệng nhếch lên một độ cong giễu cợt, vô lực nói: “Ta sẽ không nói gì hết, các ngươi không dám để ta chết, đúng không.”
Người phụ trách hỏi cung là một người đàn ông trung niên trên mặt có vết đao, mặt mũi lạnh lẽo nghiêm túc, tiếp nhận kết quả thuộc hạ đưa cho, hắn nhíu mày, hạch dị năng của Elton đã đến ranh giới tan rã, chỉ cần hơi kích thích thêm chút nữa, sẽ lập tức chết. Hắn trầm mặt xuống, lạnh nhạt nói: “Tìm người trị cho hắn, đừng để hắn chết!”
Elton giễu cợt xì cười một tiếng, “Có thể cứu ta, chỉ có Sở Du Nhiên, nếu như cậu ta còn sống, làm phiền mượn dùng một chút.” Những năm này hắn chưa từng gặp qua giống cái nào có giá trị tinh thần lực đột phá cấp S như cậu ta, nếu như có thể chữa trị, thì nên sớm trị cho khỏi. Hắn không được tốt số như Wales, vừa sinh ra liền có người xem xét tinh thần lực cùng giống cái xứng đôi cho y, bất kể lúc nào cũng có thể trấn an hạch dị năng muốn bạo động của y, thậm chí ngay khi Sở Du Nhiên sinh ra liền nhận định là Vương hậu của mình.
Binh lính đang đứng cạnh Elton chính là ám vệ từng phụ trách bảo vệ Sở Du Nhiên, đêm Sở Du Nhiên xảy ra chuyện, cũng đúng lúc Số 3 hắn bảo vệ, bởi vì làm việc thất bại, Số 3 bị Wales nghiêm trị, trong lòng hắn tự nhiên giận chó đánh mèo với Elton, nghe được lời nói bất kính của Elton, hắn xoay người lại nhấc chân, trực tiếp đạp lên mặt Elton, trên mặt đầy sát khí, “Ta cảnh cáo ngươi miệng sạch sẽ một chút! Còn bất kính nữa ta sẽ giẫm nát cái miệng của ngươi!”
Elton không chút để ý cười vài tiếng, “Các ngươi không dám để ta chết đâu, Bệ hạ các ngươi hiện tại không nỡ để ta chết, ngươi nói có đúng hay không?”
Elton nhìn Wales đứng ở cửa, trong mắt tràn đầy khiêu khích.
Wales sắc mặt trầm tĩnh, hai mắt không hề lay động, thậm chí không thấy hỉ nộ. Y đi tới, binh lính hỏi cung tự động đứng sang bên, áp lực không khí phút chốc ngột ngạt, toàn bộ phòng thẩm vấn đều lắng xuống, ngay cả hô hấp của mọi người cũng theo bản năng thả nhẹ xuống.
Elton cảm nhận được hạch dị năng giống như bị một lực lớn đè ép, sắp sửa vỡ nát nhưng lại có gì đó như bảo vệ, khiến ý thức của hắn như bị lôi trái kéo phải, đầu như muốn nổ tung, đau đến đồng tử co lại, hắn muốn kêu ra tiếng giảm bớt đau đớn của mình, lại bị Wales đột nhiên ra tay, nắm lấy cuống họng, động tác này giống hệt như khi hắn bóp lấy yết hầu của Sở Du Nhiên, không sai chút nào.
Wales bình tĩnh mở miệng, âm thanh không cao, lại ngầm có sát cơ (chủ ý giết người),“Ẩn núp mười mấy năm, thế nào cũng phải giữ cho mình một con đường đào tẩu, người có thể giúp ngươi trở lại Cripps là ai?”
Elton nhếch miệng, cảm giác nghẹn thở so với vết thương trên người càng khó chịu hơn, ánh mắt hắn đã ảm đạm, sinh mệnh sắp tới điểm kết thúc, cho dù Wales không bóp chết hắn, cũng sống không được bao lâu.
Nhìn dáng vẻ này của Elton, Wales nghĩ tới mười năm trước, hai nước vốn kí kết khế ước hòa bình, anh trai và chị dâu có mặt trong đó lại bị Đế quốc Cripps phục kích, song song chết đi, nếu như khi đó không có công tước Khalsa hỗ trợ, y cũng sẽ chết trong tay quân cách mạng. Mấy năm qua y vẫn luôn chuẩn bị, quân cách mạng đã bị y diệt trừ, kẻ phản bội cũng đã tắm máu, còn lại là máu tươi kẻ thù, tế điện anh trai và chị dâu đã mất.
Mười năm mài một kiếm, Wales không sợ chờ đợi, chỉ cần sự chờ đợi đó có giá trị, nhưng mà người này, yếu đến khiến y không nổi lên chút chiến ý nào.
Wales ghét bỏ ném người trong tay đi, chỉ suy đoán thôi cũng có thể hiểu được ý xấu xa trong đó. Elton là người kế vị được chọn lựa, nhưng lúc này lại một thân đầy vết thương xuất hiện ở đây, mà người kế thừa vương vị ngược lại là anh họ* của hắn, như vậy xem ra, sau khi anh trai và chị dâu y gặp chuyện không lâu, phu phu Quốc vương Cripps lần lượt mất, cũng không phải trùng hợp.
*nguyên cv là đường ca: anh họ bên nhà nội
Elton quay đầu nhổ ra một ngụm máu, kẻ hỏi cung mặc dù không lấy mạng hắn, nhưng nội thương đã rất nặng, căn bản không chịu được kích thích của Wales. Hắn che ngực, sau khi hít vài hơi thì cười lên, ngực như cái ống bễ cũ nát, âm thanh ha ha chói tai không nói, còn mang theo thật sâu oán độc. Hiện giờ hắn thoi thóp, muốn chết cũng không thể, thế này đối với hắn còn không bằng trực tiếp chết cho sảng khoái. Nhưng cứ chết như vậy hắn không cam lòng, hắn hận quá nhiều, nhưng hận nhất vận mệnh bất công! “Cùng xuất thân là Hoàng tử, ngươi chẳng qua, tốt số hơn ta mà thôi!”
Nhìn ánh mắt của Elton, Wales khinh thường nhếch khóe miệng, “Chỉ có người yếu, mới có thể oán trời trách đất, nhìn bộ dáng này của ngươi, ta hối hận lúc trước sao lại giữ lại tính mạng của ngươi, quá yếu.”
“Sở Du Nhiên còn sống, đúng không, ” Elton co rúc ở trên đất, sắc mặt dữ tợn cười ha ha lần nữa, hắn có thể cảm nhận được khí tức của Sở Du Nhiên trên người trước mặt, mùi đậm đến ngay cả khí tức giống đực cũng không thể che được, thứ hắn tốn hết tâm cơ cũng không thể chiếm được, lại bị người này cướp đi dễ như ăn cháo, Elton cười đủ, hỏi: “Ngươi là tới phô diễn thắng lợi với ta sao?”
Wales híp mắt, Sở Du Nhiên vốn là của y, y căn bản không cần phải phô diễn cái gì cả, dưới cái nhìn của y, còn nhiều lời với kẻ này nữa thì chính là phí thời gian, y giương giọng kêu lên: “Crewe.”
Crewe đi nhanh tới, “Bệ hạ.”
“Mang Dillow vào.”
Dillow bị người ta đẩy ra khỏi chăn vẫn còn chút buồn ngủ, mơ mơ màng màng xoa mắt, có chút ngạc nhiên thăm dò, không rõ cho nhóc tới chỗ này làm gì.
Wales nhìn Dillow, trầm giọng nói: “Dillow, nhìn người trước mặt này, nhận ra hắn không?”
Dillow vừa thấy Elton thì lập tức xù lông, mắt trợn to, không còn chút buồn ngủ nào, “Là kẻ xấu bắt thầy đi! Ta muốn đánh chết hắn!”
Wales nhấc chân đá đá cái mông nhỏ của Dillow, lạnh giọng nói: “Cha mẹ ngươi chết dưới kế hoạch của nhà bọn họ, thầy giáo ngươi yêu nhất cũng thiếu chút nữa mất mạng trong tay của hắn, Dillow, ta muốn ngươi tự mình báo thù, làm được không?”
Crewe nhìn một đám quân nhân xung quanh đều lộ vẻ mặt không đành lòng, tiểu điện hạ còn là một ấu tể. Tuy nói vì để rèn luyện huyết tính của ấu tể, rất nhiều phụ thân ở Đế quốc sẽ để đứa nhỏ thấy máu trong thời kỳ ấu tể, chẳng qua đó đều là động vật nhỏ không linh trí hoặc là trùng thú, sau khi bị phụ thân đánh thành tàn phế xong sẽ để ấu tể lên giết chết, cũng không có ấu tể nào nhỏ như vậy đã phải giết người.
Sắc mặt Dillow cũng trĩu xuống, tình cảnh Sở Du Nhiên bị bắt đi hiện ra rõ ràng trước mắt, trước mặt kẻ này, nhóc không có chút năng lực phản kháng nào. Nhóc là một đứa nhỏ biết cảm ân, lại càng là một con báo có ‘chù’ thì phải trả, tâm tư trở thành cường giả đã sớm nhen lửa, nhưng chưa bao giờ hừng hực như hiện tại.
Dillow ngẩng đầu nhìn Wales, trong ánh mắt không hề e ngại, nó chỉ là có chút không xác định bản thân thật sự có thể làm vậy được hay không, dù sao lúc đó sinh tử bị người ta nắm chặt trong tay, đối với ấu tể còn nhỏ như nó vẫn có chút bóng ma.
Wales khom lưng xoa đầu cháu trai, ánh mắt ôn hòa, ngữ khí bạo ngược khiến người ta tin phục, “Muốn làm gì thì cứ làm đi, cho dù ngươi muốn lật đổ Đế quốc này, đuổi ta xuống hoàng tọa, chỉ cần có bản lĩnh đó, ta cho phép ngươi giày vò, nếu như còn tiếp tục sợ hãi như vậy, ” Wales hừ một tiếng, ý trào phúng rất rõ ràng.
Dillow trong nháy mắt liền nổi giận, lông trên người đều dựng cả lên, sức chiến đấu dâng trào: “Đế quốc này là cụa ta! Đám đệ đệ cũng là cụa ta! Ngươi đi phụng bồi thầy giáo ngu xuẩn trồng rau trồng củ chờ ta dưỡng lão đi!!”
Phó quan Crewe vẻ mặt xưa nay luôn nghiêm túc giờ khóe miệng cũng phải co rút lại, Bệ hạ quả nhiên rất lớn mật, cổ vũ tiểu điện hạ tạo phản.
Elton tức giận lườm đôi chú cháu kia, để một ấu tể kết thúc sinh mạng của hắn, coi hắn là đá mài dao để ấu tể mài giũa, chẳng khác gì súc vật mặc người giết, Elton phun ra một ngụm máu, sắc mặt xanh tím, hận tới cực điểm chỉ có thể cắn răng hô lên: “Wales! Có bản lĩnh ngươi tự tay giết ta đi!”
Trong móng vuốt Dillow đã tụ một quả cầu dị năng màu vàng, vì để bảo đảm thật sự có hiệu quả, trong thời gian ngắn nhất nhóc dùng tất cả năng lượng có được, không chút do dự quét lên Elton đang nằm trên đất, báo nhỏ hung tợn dựng thẳng đuôi, “Chết đi đồ khốn! Có ta là đủ rồi!”
Một tiếng vang ầm ầm, toàn bộ phòng thẩm vấn bị phá thành một cái hố đen, Dillow thở mạnh, dùng sức nhìn vào hố, chết chưa? Người đâu?
Khóe miệng Wales cong lên, nhặt Dillow lên khỏi mặt đất, tâm tình không tệ ôm cháu trai, thấy mục đích đạt được rồi, ném cho sĩ quan mặt sẹo một cái nút áo không gian, nói nhẹ nhàng: “Đưa cái này cho bác sĩ Raman, tra xem kẻ tiếp ứng là ai, giết chết không cần luận tội.”
Vừa nhắc đến bác sĩ Raman, tất cả mọi người biến sắc mặt, ai cũng biết Raman là bác sĩ chuyên dụng của Hoàng gia, y thuật tinh xảo, chỉ cần nhìn Dillow có thể được ấp ra từ trong quả trứng bị nén tới 7 năm thì biết y thuật của hắn thế nào rồi. Có thể khiến mọi người biến sắc không chỉ vì hắn là bác sĩ, mà còn là tên điên thích nghiên cứu khoa học, nghiên cứu gần đây hắn thích nhất chính là cạy sọ não phạm nhân ra, tách não ra ngoài, cho phạm nhân một thân thể thay thế rồi tiếp tục dằn vặt, không được hắn cho phép phạm nhân muốn chết cũng không chết được. Toàn bộ phòng ban thẩm vấn nghe đến tên bác sĩ Raman đều biến sắc.
Vậy trong chiếc nút này, chính là thân thể Elton còn chưa chết? Sắc mặt Crewe lúc này mới dịu lại, may mà, Bệ hạ không để cho tiểu Điện hạ nhìn thi thể, hắn còn tưởng rằng Wales sẽ giống như Sở Hồng Vũ mà không yên lòng, bởi vì khi Wales còn bé, đã bị Sở Hồng Vũ buộc giết một tên hải tặc tinh tế, tình cảnh  khi đó Crewe vẫn nhớ.
Dillow không rõ nguyên nhân còn tưởng rằng mình đã nổ kẻ kia không còn lại gì, cũng không thèm nghĩ chuyện bị áp chế lúc trước nữa, nhìn móng vuốt kinh ngạc thốt lên: “Ta thật lợi hại!”
Ra khỏi phòng thẩm vấn, Wales chọt chọt lưng Dillow đang hưng phấn, cảnh cáo nhóc: “Không được mách với thầy giáo, đây là bí mật giữa chúng ta, hiểu không?”
Dillow ngẩng đầu, nghi ngờ nhìn chú mình, “Ngươi sợ thầy?”
Wales lạnh mặt, rất bất mãn với cái chữ này.
“A!” Dillow vuốt móng vuốt, “Ngươi sợ vợ gì gì đó, ta sẽ không nói cho người khác biết, dù sao chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài được.”
Wales trầm mặt nhét đứa cháu vào phòng tối nhỏ trước kia đã dùng qua, rất là bất mãn với mấy thầy giáo vỡ lòng hồi xưa từng mời tới, học toàn mấy lời linh tinh, đếm số lại chưa nắm được, lệch môn quá nghiêm trọng rồi!
Sở Du Nhiên căn bản không biết giờ này hai chú cháu đã đi dạo đến chỗ nào rồi, ngủ thẳng tới lúc đói bụng mới lười biếng ngồi dậy, nhìn đồng hồ đeo tay một cái, vậy mà đã sắp 9 giờ rồi.
Thân thể cũng không quá khó chịu, thân thể giống cái dễ dàng thừa nhận hoan ái hơn so với tưởng tưởng, chẳng qua sau đó Wales do chưa thỏa mãn mà không khống chế được, khiến Sở Du Nhiên cảm thấy có chút mệt mỏi.
Xoa nắn eo của mình, Sở Du Nhiên vừa mới ngồi dậy, tinh thần lực sôi sục khiến cậu kinh sợ, không cần ý thức của cậu điều khiển, tự tinh thần lực có thể vận chuyển, tốc độ nhanh kinh người… Hơn nữa trong không gian ý thức cậu chứa đựng tinh thần lực, hình như có thêm một khối vật tròn bảy màu, Sở Du Nhiên khiếp sợ sờ sờ gáy của mình, lập tức ý thức được khối bảy màu kia là thể cộng hưởng sau khi kết hợp tinh thần lực với Wales. Chỉ cần có nó, thì lúc nào cũng có thể làm dịu hạch dị năng của Wales, cho dù hạch dị năng của đối phương bị hao tổn, mặc kệ là ở đâu cậu cũng có thể trị thương được.
Đây chính là nguyên nhân vì sao giống đực lại điên cuồng theo đuổi một giống cái phù hợp với tinh thần lực của mình, yêu đương không quan trọng, mạng mới là quan trọng nhất!
Chỉ là sao dị năng của Wales lại là bảy màu? Không phải đen sao?
Lindsay nghe thấy động tĩnh bên trong, gõ cửa một cái, Sở Du Nhiên để hắn tiến vào, Lindsay nhanh chóng hầu hạ mặc quần áo rửa mặt.
Sở Du Nhiên tiếp nhận quần áo, vừa mặc vừa hỏi: “Wales đâu?” Sau khi phát hiện biến hóa, cậu lập tức muốn báo cho Wales, vật này hình thành quá nhanh, mới chỉ một giấc ngủ thôi, liền không hề báo trước biến thành như vậy rồi! Thật thần kỳ!
Vừa mới nói xong, Sở Du Nhiên liền như có cảm ứng nhìn về phía cửa, quả nhiên, Wales một thân thường phục ung dung đi tới. Thần sắc không lạnh lùng nghiêm túc như trong ngày thường, ánh mắt nhìn cậu nhu hòa mà chăm chú. Nhớ tới các loại tối qua, sắc mặt Sở Du Nhiên có chút lúng túng, thấy đối phương nhìn mình chằm chằm như vậy, Sở Du Nhiên nhìn quần áo của mình một chút, xác định không có chỗ nào không thích hợp, lúc này mới đỏ mặt hỏi: “Anh nhìn em như vậy làm gì?”
Khóe miệng Wales nhẹ nhàng cong lên, đi tới nâng mặt Sở Du Nhiên, nói nghiêm túc: “Nhìn đẹp.”
Mặt Sở Du Nhiên càng đỏ hơn, theo bản năng nhìn xung quanh, lúc này mới thấy đã không còn một ai, ngay cả Lindsay cũng không biết đã chạy lúc nào rồi, quả là có nhãn lực.
Wales cố định khuôn mặt nhỏ trong tay lại, trêu chọc hỏi: “Sợ bị người khác thấy?”
Sở Du Nhiên bĩu môi, “Hình như hôm nay anh rất rảnh.”
“Có em ở đây, mỗi ngày đều rảnh.” Wales cúi đầu cắn nhẹ một cái lên miệng cậu, nghiêm túc nói lời tâm tình chọc ghẹo. Sở Du Nhiên bị chọc phát cười, “Vậy chẳng phải em thành tội nhân thiên cổ, Bệ hạ từ khi có tiểu yêu tinh lam nhan họa thủy, từ đó không bao giờ lâm triều nữa sao.”
Bất mãn người yêu lại tự hình dung bản thân như vậy, Wales hơi nhíu mày, bóp bóp mặt Sở Du Nhiên, dạy dỗ: “Không cho nói bậy, em rất tốt.”
Sở Du Nhiên nháy mắt một cái, cười nói: “Dĩ nhiên, em cũng không có lôi kéo không cho anh đi.”
Nói tới đây Wales mới hiểu được, Sở Du Nhiên là đang đùa y, buồn cười ôm người vào lòng xoa vài cái, giống như vò một quả bóng nhung tròn vo vậy, y trầm giọng nói: “Đi ăn cơm thôi, chút nữa đăng kí trước, buổi chiều công bố tin kết hôn ra ngoài.”
“Nhanh vậy?” Sở Du Nhiên kinh ngạc thốt lên một tiếng, “Chúng ta còn chưa bàn xem sinh hoạt sau khi kết hôn thế nào, cứ thế liền đăng kí?”
Lời này theo như Wales thấy chính là Sở Du Nhiên rất mù mịt đối với tương lai của bọn họ, vì động viên trái tim nhỏ yếu ớt của người yêu, Wales ôn hòa nói: “Sau khi kết hôn em muốn làm gì cũng được, có thể tiếp tục làm giáo viên, ở cùng bọn nhỏ, sau khi kết hôn cũng chẳng khác lúc trước là bao.”
Sở Du Nhiên kinh ngạc, còn có thể như vậy? Không phải là tham dự các loại hoạt động, tổ chức các loại vũ hội, dây dưa với đủ loại quý tộc sao?
Nhìn thấu suy nghĩ của Sở Du Nhiên, Wales khẽ mỉm cười, y ngang ngược nói: “Chỉ có giống đực vô dụng, mới để giống cái vì mình mà đọ sức với đám ngớ ngẩn, mà ta, chỉ muốn cho em làm chuyện mình thích mà thôi.”
Khẩu khí Quốc vương Bệ hạ bá đạo bễ nghễ, ánh mắt lại có chút mong đợi nhìn giống cái của mình, chờ đợi bóng lông nhỏ nhào tới ôm lấy y, hai mắt sùng bái nhìn y, cảm động khóc lên.
Nhưng mà, nét mặt bóng lông nhỏ của y hiện giờ có chút ngốc…
Sở Du Nhiên sững sờ nhìn người trước mặt, vấn đề cậu lo sợ nhất lại đều do cậu lo lắng không đâu, mèo lớn nhà cậu nói một câu, toàn bộ đều được giải quyết rồi? Nghĩ tới đây Sở Du Nhiên đột nhiên bật cười, không có nhào tới như Wales mong đợi, mà là vỗ lồng ngực y, trêu chọc nói: “Anh không nói sớm, anh nói sớm là em đã sớm gả cho anh rồi!”
Wales có chút tiếc nuối, đồng thời cũng có chút hối hận, sao trước đó không biểu hiện một mặt bá đạo của mình sớm hơn, thì ra giống cái thích kiểu phong cách này, bóng lông nhỏ cũng không ngoại lệ. Nghĩ tới đây y chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Hiện tại cũng không muộn.”
Sở Du Nhiên bị ‘moe’ đến tim gan run cả lên, chỉ là mèo lớn giờ hình người không phải thú thân nếu không thật muốn rờ rờ ôm ôm cọ cọ, dáng vẻ bạn nói gì anh ấy cũng coi là thật thực sự là bất ngờ có thể kích thích trái tim, bởi vì đối phương để ý đến lời bạn nói, nói gì anh ấy cũng tin tưởng. Loại cảm giác này thật chân thực, thật ấm áp!
Ăn xong bữa sáng không tính là sớm này, hai người trung niên mặc đồng phục nghiêm cẩn được Lindsay dẫn vào, bọn họ một người là nhân viên công tác chuyên phụ trách việc đăng ký kết hôn trong Hoàng gia, người còn lại là nhân viên phụ trách ghi chép lưu trữ sự kiện.
Sở Du Nhiên vừa mới nói cho Wales biết sự biến hóa của tinh thần lực cùng vầng sáng bảy màu kia cỡ nào xinh đẹp, cỡ nào thần kỳ, lại lập tức bị gọi đi đăng ký. Nhìn thấy một xấp tài liệu được đưa tới trước mắt, cậu vô tội nhìn Wales, “Em nên làm thế nào?”
Khóe miệng Wales cong cong, trước tiên cầm lấy cái bút, vừa ký bên tên của mình vừa nói: “Ký tên của em là được rồi.”
Sở Du Nhiên: “… Tên nào đây?”
Ghi chép trong hệ thống là tên vốn có của cậu, mà tên vốn có của cậu lại không phải họ Sở.
Wales dùng bút gõ một cái lên đầu Sở Du Nhiên, nhìn đôi mắt xinh đẹp hoàn toàn ỷ lại của bạn lữ đối với mình, trên mặt y là vẻ ôn hòa người ngoài chưa từng thấy, thanh âm khiêu gợi ngữ điệu lười biếng chỉ lộ ra khi thả lỏng, nhìn đôi mắt Sở Du Nhiên chậm rãi nói: “Đương nhiên là tên hiện giờ, ta yêu, là em sau khi mất trí nhớ.”
Mặt Sở Du Nhiên lập tức bị thiêu đỏ, cúi đầu ký tên, cũng không dám nhìn ánh mắt người xung quanh.
Nhiều thứ như vậy mà phải xem từng trang từng trang thì khẳng định không xong rồi, những thứ này đều là trách nhiệm cùng nghĩa vụ của lễ nghi Hoàng tộc sau khi hai phu thê bọn họ kết hôn phải tận sức, Wales đã nói, sau khi kết hôn cậu chỉ cần làm chuyện mình thích là được rồi, hiệp ước gì đó có thể từ từ xem sau, trong lòng nhớ đại khái là được. Cho nên Sở Du Nhiên hạ bút như bay, xoẹt xoẹt ký nhanh.
Wales bật cười, lại như mèo lớn thấy được đồ chơi thú vị, cứ không nhịn được muốn duỗi móng đùa một chút, y vừa viết vừa nói: “Sợ viết chậm ta hối hận?”
Sở Du Nhiên ngẩng đầu bất mãn lườm đối phương một cái, còn đang có người ngoài đấy!
Nhân viên công tác ghi chép được một màn này tay điều khiển camera cứ run run, cảm thấy nửa tiếng làm việc hôm nay là có tính khiêu chiến nhất trong cuộc đời làm việc của hắn, Quốc vương Bệ hạ luôn luôn lạnh lùng lại ve vãn ở trước mặt mọi người, trực tiếp phá vỡ tam quan của hắn. Phải biết, đoạn video ký tên này đang được phát sóng trực tiếp cho toàn bộ con dân Đế quốc xem, không nghiêm túc như vậy, thật sự ổn sao?
Sở Du Nhiên hoàn toàn không biết giờ khắc này mình bị toàn bộ Đế quốc vây xem, nhìn một phần “Giấy bán thân” cuối cùng cần song phương phu thê đồng thời ký, đợi sau khi Wales ký xong rất muốn trêu chọc một câu: Bây giờ em hối hận còn kịp chứ? Kết quả nhìn thấy ánh mắt Wales nhìn cậu, nhất thời tất cả lời nói đều nuốt xuống, đỏ mặt nhanh chóng viết tên của mình lên.
Sau khi ký xong, lại nhìn thân phận chứng thực trên quang não của mình, Sở Du Nhiên liền phát hiện đằng sau có thêm một đôi tim đỏ dựa vào nhau, trong lòng nói đây là chứng minh kết hôn? Sống hai đời rốt cục có bầu bạn, Sở Du Nhiên vui vẻ quơ quơ quang não, có chút kích động nói với Wales: “Mau xem của anh đi, có phải cũng có một đôi tim đỏ không?”
Wales cưng chiều nhìn khuôn mặt tươi cười vui vẻ của Sở Du Nhiên, biết nhau lâu vậy rồi, hình như chưa từng thấy cậu cười vui vẻ như vậy, kích động, khẩn trương, lại thêm chút hưng phấn, khuôn mặt nhỏ đỏ hết lên, đôi mắt trực tiếp cười thành đường thẳng, xinh đẹp kinh người, ấm áp đến khiến trái tim y cũng hòa tan. Mặc cho Sở Du Nhiên bám lấy cổ tay y xem tư liệu thân phận, Wales gật đầu với nhân viên công tác, trầm giọng nói: “Cực khổ rồi.”
Nhân viên công tác biết ý có thể thu camera được rồi, đoạn sau không cần quay nữa. Ống kính cuối cùng, chính là Sở Du Nhiên kích động sắc mặt đỏ bừng, bám lấy tay Wales nhìn đôi tim đỏ, Wales cúi đầu nhìn người yêu gần như treo lên người mình, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, trong tròng mắt màu vàng kim ánh lên vẻ cưng chiều, không ngờ lại ấm áp như vậy.
Xác định trong tư liệu thân phận của Wales cũng có một đôi tim đỏ đáng yêu, Sở Du Nhiên cảm thấy bản thân rốt cục có chuyện để làm, lấy tài liệu lễ nghi dùng cho lúc kết hôn ra xem, chỉ lo lúc đo bản thân phạm sai lầm, khiến Wales mất mặt.
Cậu chuyển thành trạng thái yên tĩnh, bên ngoài thì lại đang sôi sục.
Con dân Đế quốc: Vương hậu của chúng ta đơn thuần giống như một đóa sen trắng tinh khôi nở rộ, ai thấy cũng muốn cẩn thận che chở, đặc biệt đặc biệt đẹp như họa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.