Edit: Vân Tích
Beta: Dạ
Đợi đến lúc Wales hết bận, đã là hơn tám giờ tối. Dillow đã ăn cơm tối xong, đang luyện tập khống chế dị năng.
Đứa bé ra sức luyện tập, trên móng vuốt nhỏ như nạm một quầng sáng màu vàng óng ánh, đánh thúc thúc ngu xuẩn, đánh, đánh. Nghe được tiếng bước chân từ đằng sau, Dillow nhạy bén xoay người lại, lúc thấy người tới là Wales liền gầm gừ một tiếng, nhào tới, móng vuốt mang theo một màu vàng sậm, sáng rõ hơn hẳn so với lúc trước.
Wales cong khóe miệng, trong nháy mắt biến về hình thú, giơ vuốt đánh về phía Dillow. Móng vuốt của Dillow rơi xuống đất, nhóc không kịp thu lại lực, đánh sâu vào sàn nhà, để lại một cái hố nhỏ.
Vô cùng tàn bạo!
Đây chính là nguyên nhân vì sao Wales nhất nhất phải mang Dillow về, xét theo tính mềm lòng của quả cầu nhỏ, tuyệt đối cậu sẽ không để y huấn luyện Dillow như thế. Là giống đực, dịu dàng là mồ chôn anh hùng, cho nên tuyệt đối không thể an nhàn!
Cuộc đại chiến kết thúc khi Dillow bị đánh bay tầm chín mươi tám lần, sau đó Wales ngậm Dillow ném vào bồn tắm, dùng móng vuốt lắc hai lần, rồi mới vớt cháu trai run rẩy không còn chút sức ra ngoài. Là bậc quốc vương đầy khí khái anh hùng, hoàng đế bệ hạ thời thời khắc khắc đều nhớ kỹ, vợ chưa cưới về tay, mọi việc đều phải tự thân thực hiện, cố gắng nỗ lực trăm phần trăm.
Sau khi cháu nhỏ sạch sẽ rồi, Wales đặt nhóc lên giường, nghiêm túc hỏi: “Bài tập của ngươi đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-de-nhat-duc-nhi-su/1317223/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.