Chương trước
Chương sau
“Đại nhân, kế tiếp phải làm sao bây giờ, còn phái người đi tiếp sao?” Thủ hạ hỏi.
Kenneth trừng mắt, “Phái cái gì mà phái, người đều bị bọn chúng giết hết rồi, lại phái người qua tiếp, chắc chắn còn bị giết tiếp.”
“Vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ chúng ta cứ ngồi xem mặc kệ như vậy?”
“Đương nhiên là không, thế lực khu C không chỉ có Bí Long, bây giờ Bí Long đã chết, những thế lực đó sẽ như hổ rình mồi, chúng ta chỉ cần ngồi chờ bọn chúng đấu đá, hoặc âm thầm nâng đỡ một thế lực là được.” Hai ngày nay Kenneth chưa ngủ, tổn thất một nửa ích lợi, đau lòng đến mức ngủ không yên.
Thủ hạ lập tức nịnh bợ, “Thật cao thâm, chiêu này của đại nhân thật sự rất cao thâm, bọ ngựa bắt ve, hoàng tước phía sau, chúng ta chờ bọn chúng đánh đến mức lưỡng bại câu thương, tới khi đó, khu C chẳng phải sẽ nằm trong sự khống chế của chúng ta hay sao.”
Kenneth không lên tiếng, hắn cũng không tin không đánh chết được mấy tên ngoại lai.
Sau khi dùng thử cơ giáp cấp D của Lộ Lê, Adolf dường như té ngã lộn nhào chạy tới tìm Lộ Lê, bọn họ không có dụng cụ thí nghiệm cơ giáp, nhưng sau khi lên điều khiển, ngu ngốc cũng nhìn ra được chất lượng cơ giáp rất cao, cứ thế được mười bộ cơ giáp cấp D, trừ phi đầu Adolf bị cửa kẹp, mới có thể cự tuyệt.
Lộ Lê cũng không ngạc nhiên khi ông ta đến, sau khi hai bên xác định hiệp nghị hợp tác, lập tức đưa chỗ cơ giáp còn lại cho Adolf.
Lộ Lê cũng không lo Adolf đột nhiên đổi ý, trừ phi Adolf là kẻ ánh mắt thiển cận, nếu không y tin rằng, dưới ưu thế trăm lời không hại này, ông ta sẽ không ngớ ngẩn.
Adolf xác thật không hề nghĩ ngợi về điều đó, một người có thể dễ như trở bàn tay hủy diệt thế lực lớn nhất khu C, một người tùy tay lấy ra mười bộ cơ giáp cấp D, tính năng thậm chí còn cao hơn cơ giáp cấp D bình thường, y còn không thể lấy ra nhiều cơ giáp hơn sao? Đáp án là có thể, hắn có thể lấy ra được.
“Vì để nhanh chóng chiếm giữ được khu C, tôi sẽ mau chóng làm cho bọn họ đánh nhau, tuy nhiên còn có khu A bên kia, người của tôi nghe được, bọn họ chuẩn bị nâng đỡ một thế lực mới thay thế Bí Long, nếu không đoán sai, hẳn là thế lực của Jeremy, năm đó không phân cao thấp với Bí Long, nếu không phải khu A đã lựa chọn Bí Long, xưng bá khu C sẽ là Jeremy, hành vi của tên này quái đản, không có giới hạn, nếu khu C do hắn quản lý, chỉ sợ sẽ không tốt hơn Bí Long được bao nhiêu.” Sau khi giao dịch hoàn thành, Adolf không chút do dự nói manh mối của mình.
Lộ Lê gật đầu đáp: “Tạm thời Jeremy không cần để ý tới, nhảy nhót không được bao lâu, trước hết ông triệu tập lực lượng đi, chuẩn bị xuất kϊƈɦ bất cứ lúc nào, tôi sẽ bảo người thông báo cho ông.”
Adolf muốn biết bọn họ chuẩn bị xử lý Jeremy như thế nào, có phải giống xử lý Bí Long hay không, nhưng ông ta không hỏi, liếc Tần Vũ bên cạnh luôn yên lặng, không dám bỏ qua hắn, kiềm chế lòng hiếu kỳ xuống.
Có anh em Adolf từ bên trong châm ngòi, khu C càng ngày càng hỗn loạn, thế lực gia nhập tranh đoạt địa bàn càng lúc càng đông, trong nửa tháng ngắn ngủi, thế lực nhỏ đã bị đào thải, dư lại đều là mấy nhà thực lực tương đối mạnh, vì thế lực ngang nhau, bọn họ biết trong khoảng thời gian ngắn không đánh ra kết quả, quyết định ngồi xuống thương lượng, dùng phương pháp hòa bình chia cắt thế lực Bí Long.
Sao Jeremy có thể ngồi xem mặc kệ, nếu người khu A không tìm tới cửa, Jeremy phải đối kháng với mấy thế lực thì hơi quá sức, bây giờ có ủng hộ của bọn họ, tất nhiên là dễ như trở bàn tay.
Khi mấy nhà đang mở họp, Jeremy mang theo người đá văng cửa lớn của bọn họ.
“Jeremy, mày đừng quá quá kiêu ngạo, mày cho rằng chỉ bằng chúng mày mà đánh thắng được tất cả chúng tao sao?” Một vị đại ca đứng lên, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Jeremy đang đi vào.
Thủ hạ của bọn họ cũng lập tức xông tới, lầu trêи lầu dưới chỗ nào cũng có người, vây quanh toàn bộ đám người của Jeremy.
Jeremy gặp nguy không loạn ɭϊếʍ môi, “Vậy nếu thêm mấy cái này thì sao?”
Vài tiếng nổ lớn vang lên, vách tường bị nổ tung, hai mươi bộ cơ giáp cấp E đứng mũi chịu sào xông vào.
“Cơ giáp cấp E? Không có khả năng, sao mày lại có hai mươi bộ cơ giáp cấp E được!” Mấy vị đại ca của các thế lực biến sắc trong nháy mắt, vừa tái nhợt vừa khó coi.
“Chúng mày đoán thử xem?” Jeremy hưng phấn ngửa đầu cười to, sung sướиɠ thưởng thức biểu cảm kinh hoàng và sợ hãi của họ, “Đừng nói tao không cho chúng mày cơ hội, nguyện ý đầu hàng cũng chủ động giao lực lượng vào dưới trướng tao thì lui ra sau một bước, cho chúng mày một phút để suy xét — nào.”
Bốn đại ca của các nhà sắc mặt tối thui, tao nhìn mày, mày nhìn tao.
“Mọi người đừng mắc mưu, hắn chỉ muốn chia rẽ chúng ta, chờ khi chúng ta đầu hàng, sẽ lập tức đuổi tận giết tuyệt.” Một người phát hiện có người do dự, lập tức mở miệng.
Đáng tiếc đã muộn, hai mươi bộ cơ giáp cấp E xác thật làm bọn họ chấn động trong lòng không thôi, muốn đối kháng với đám cơ giáp này, trừ phi bọn họ cũng lấy ra được cơ giáp đồng dạng.
Lập tức có một người lui ra phía sau một bước.
“Tốt tốt tốt, xem ra nơi này có Barry làm kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, không tồi, tao rất thích.” Jeremy vỗ tay khen ngợi, ánh mắt u ám chuyển qua Mart trong ba người không lùi bước, “Cơ hội tao đã chúng mày, là do chúng mày không nắm chắc, lên hết cho tao, giết sạch bọn nó.”
Một trận huyết chiến tức khắc bùng nổ, toàn bộ biệt thự trở nên rối loạn.
Hai mươi bộ cơ giáp vọt vào trong đám người đại sát tứ phương, ba người cho rằng có thể chống chọi được, nhưng bọn họ đều đánh giá mình quá cao, ngay cả người biến chủng đối mặt với cơ giáp cấp E cũng phải do dự một chút, người Sulfur bình thường gặp khó khăn còn cao hơn.
Súng hạt và pháo năng lượng bắn phá, lập tức đánh đổ một đám người, sàn nhà biệt thự vẩy đầy máu tươi, trông như dùng gạch men đỏ máu.
Hỗn loạn kết thúc thật rất nhanh, ba người thấy người của mình chết chết, không thì bị thương, hoàn toàn không chống đỡ được, lập tức nhấc tay đầu hàng.
“Chậm mất rồi.” Jeremy ngoáy lỗ tai nói nhẹ nhàng bâng quơ.
Ba người biến sắc, đặc biệt là Mart, hắn chú ý Jeremy luôn nhìn chằm chằm hắn để nói, lập tức nhảy dựng lên phản kháng, bị cơ giáp phía sau bắn phá, trêи người có thêm mấy chục lỗ máu, ngã vào trong vũng máu, hai đại ca khác cũng không kịp phản kháng, cùng xuống vết xe đổ của Mart.
“Bọn đê tiện, sớm như vậy không phải tốt rồi à.” Jeremy nhàn nhạt liếc mắt ba cỗ thi thể từng hô mưa gọi gió ở khu C, nhếch khóe miệng lạnh lùng trào phúng, phất tay nói với thủ hạ, “Mang người về……”
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên ngắt lời Jeremy, mấy bộ cơ giáp cấp E bị đánh bay không báo trước, luồng sức mạnh kia rất lớn, lập tức đập cơ giáp chia năm xẻ bảy.
“Sao lại thế này?” Jeremy đại kinh thất sắc.
Cùng lúc đó, vách tường bên ngoài bị bọn chúng đập ra có mười bộ cơ giáp vọt vào, những bộ cơ giáp này không cho đối thủ nhiều thời gian phản ứng, lập tức lao vào mấy bộ cơ giáp cấp E.
Trải qua rèn luyện trong khoảng thời gian này, người điều khiển đã có thể thao tác thuần thục cơ giáp cấp D, mỗi lần công kϊƈɦ đều có thể đánh bay một bộ cơ giáp, những bộ cơ giáp cấp E này đã từng làm cho bọn họ đau đầu, khi chính diện chỉ có thể gắng gượng chống đỡ, bây giờ đều thành cải trắng trong tay họ, đánh một phát chuẩn xác, đập một phát lưu loát.
Trong nháy mắt, đại sảnh còn có người chưa kịp phản ứng lại đã xảy ra chuyện gì ở đây, hai mươi bộ cơ giáp cấp E đã bị bọn họ giải quyết mười mấy bộ, còn sót lại mấy bộ cũng chỉ có một bộ còn hoàn hảo không tổn hao gì.
“Chuyện này không có khả năng, rốt cuộc chúng mày là ai?” Jeremy giận dữ hét to.
Thủ hạ té ngã lộn nhào đến bên người hắn, “Đại ca, mấy bộ cơ giáp này quá mạnh, chúng ta không chống đỡ được.”
Không ai nghĩ ra mười bộ cơ giáp đột nhiên xuất hiện có cấp bậc gì, vì sao ngay lập tức có thể xé bỏ một bộ cơ giáp cấp E, đáp án quá khủng bố, cho nên theo bản năng không ai muốn nghĩ đến.
Lúc này muốn chạy đương nhiên đã muộn, một bộ cơ giáp mới vừa ở chỗ khác, vài giây sau đã xuất hiện ở trước cửa, tốc độ nhanh bằng một lần chớp mắt.
Hình ảnh hỗn loạn dưới sự trấn áp của mười bộ cơ giáp, không ai chạy đi được.
Jeremy bị cơ giáp ấn trêи mặt đất, mặt dính đầy máu trêи sàn, đôi mắt đỏ đậm quan sát bộ cơ giáp đang tiến đến gần hắn, cơ giáp dừng lại, một người đàn ông trung niên từ phía trêи nhấc người lên.
“Adolf, là mày à! Sao mày có nhiều cơ giáp như vậy?”
Adolf cười nhạt, “Là tao, chúng mày muốn bọ ngựa bắt ve, đáng tiếc chúng tao là hoàng tước phía sau, còn cơ giáp từ chỗ nào, đâu cần phải nói cho mày, dù sao mày cũng sắp thành người chết rồi.”
“Mày muốn khống chế khu C, cho rằng khu A sẽ đồng ý à?”
Adolf nhún vai, “Tao căn bản không tính dò hỏi khu A có đồng ý hay không, từ hôm nay trở đi khu C chính là địa bàn của tao, ai dám đụng đến người và vật do tao che chở, tao sẽ không bỏ qua cho kẻ nào hết.”
Jeremy cười lạnh, “Chỉ bằng mày?”
“Bằng tao đương nhiên không có khả năng, đây không phải còn mười bộ cơ giáp sao, mày cho rằng đây là cơ giáp cấp E à, khu A bên kia cũng chỉ có thể lấy ra cơ giáp cấp E, cho dù Kenneth có phái 50 bộ cơ giáp đến đây, mười bộ cơ giáp cấp D của tao có thể xé xác tiếp.”
Chính tai nghe được ông thừa nhận, nội tâm Jeremy cả kinh, hắn không dám nghĩ, không có nghĩa là không đoán được, có thể khiến cơ giáp cấp E không có sức chống cự, cũng cũng chỉ có cơ giáp trung cấp, cơ giáp cấp C quá làm cho người ta sợ hãi, cho nên nhất định là cơ giáp cấp D.
“Mang hết đi.” Adolf phất tay, không muốn vô nghĩa với Jeremy nữa.
Kenneth chờ tin tức tốt nhanh chóng biết được Jeremy thất bại.
“Hai mươi bộ cơ giáp cấp E, vì sao còn thất bại?” Vì càn quét khu C, nâng đỡ một thế lực khác lần nữa, Kenneth đã bỏ vốn gốc, hai mươi bộ cơ giáp cấp E gần như là một phần tư tài sản của hắn, cơ giáp cấp E hắn có cũng chỉ 80 bộ, còn tưởng rằng nắm chắc mọi việc, vậy mà còn thất bại.
“Là Adolf mười mấy năm trước bị Bí Long chèn ép, mấy năm nay hắn vẫn luôn ẩn nấp, rất có khả năng vì chờ ngày hôm nay.”
Thủ hạ giải thích.
Kenneth cười lạnh, “Hắn ẩn nấp nhiều năm hơn nữa, cũng lấy đâu ra cơ giáp cấp D, còn là mười bộ.” Chính hắn thu thập mấy năm nay cũng chỉ có mấy bộ.
“Chuyện này nhất định có chỗ kỳ quặc.”
“Đại nhân, nếu không chúng ta tự thân ra ngựa?”
“Cậu muốn ta chết à, kẻ quan sát ta không chỉ vài người, nếu ta tự mình động thủ, lấy cái gì để đối kháng với cơ giáp cấp D của Adolf, cơ giáp cấp E còn lại mà bị huỷ hoại hết, những kẻ đó lập tức có thể chia cắt thế lực của ta.” Kenneth không dám.
“Chẳng lẽ cứ như vậy để Adolf khống chế toàn bộ khu C?”
Trong mắt Kenneth mang ánh sáng tàn nhẫn, “Chờ xem, cho dù ta không ra tay, những người khác cũng sẽ không bỏ qua khối bánh kem như khu C, muỗi có nhỏ, thì cũng là thịt, huống chi thứ khu C không thiếu nhất chính là sức lao động.”
Chương 220: Chuẩn bị rời đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.