Lộ Lê không biết đường vào phòng làm việc của lão sư, cho nên đặt chế độ xe huyền phù thành tự động điều khiển, chỉ cần đưa đến địa chỉ là được. Trêи đường gọi cho Tần Vũ, nói với hắn mình muốn đến phòng làm việc của Milo đại sư, Tần Vũ nói đã biết, bảo y chú ý an toàn. Tới nơi, Lộ Lê nhìn thấy tòa nhà vô cùng cao lớn. Cổng lớn có rất nhiều học sinh ra ra vào vào. Milo đại sư đưa địa chỉ cho y ở học viện thánh Florence, y luôn cho rằng hẳn là giống sở nghiên cứu phát minh cơ giáp Lan Linh, ít người, lại ở nơi kín đáo, không ngờ là ở trong học viện, càng không ngờ là, là học viện thánh Florence nơi Tần Tuyết học. Lộ Lê chạy xe huyền phù đến cổng lớn học viện, bị bảo vệ cửa cản lại, chờ y chứng minh thân phận, bảo vệ cửa nhớ người trong phòng làm việc của Milo đại sư xác thật nói qua với hắn chuyện này, lập tức để y đi vào. “Milo đại sư rốt cuộc thông suốt, lần này nhận một người đẹp như vậy, đáng tiếc là quá đẹp, không giống người sẽ an phận.” Bảo vệ cửa nói thầm một câu. Sau khi chờ y đi khỏi. Nếu Lộ Lê nghe được những lời này, sẽ dở khóc dở cười, lớn lên đẹp không phải do y sai, lớn lên quá đẹp, dựa vào cái gì mà kết luận y không an phận. Xe huyền phù từ đường xe chạy trong vườn trường đi vào, chỉ có ít người chú ý, sau đó khuất trong những dãy nhà, ngừng trước một tòa nhà cao tầng lớn không người đi qua. Dưới tòa nhà có một thanh niên đang đứng, nhìn thấy xe huyền phù tiến lại không có phản ứng gì, nghĩ là học sinh học viện, đến khi xe huyền phù ngừng ở trước mặt hắn, hắn mới phát ngốc. Lộ Lê từ trêи xe xuống, nhìn về phía Tiểu Trần hỏi: “Tôi là Ly Lục, cậu là Tiểu Trần trợ lý lão sư sao?” Tiểu Trần ngây ngốc gật đầu. “Phiền cậu mất công ở đây chờ tôi.” Lộ Lê cười cười với hắn, tươi cười thập phần mê hoặc người. Tiểu Trần bị mài mòn rồi, hắn đã não bổ quá nhiều về đệ tử lão sư coi trọng, nghĩ có thể được đại sư coi trọng phỏng chừng là tính cách cũng không khác ông lắm, tướng mạo cũng sẽ không đẹp, không ngờ là người đẹp loá mắt như vậy. Tiểu Trần nhanh chóng mang người vào, gặp người liền nói đây là đệ tử đại sư Ly Lục, mọi người đều biết đại sư thu một đệ tử gọi là Ly Lục, còn nhận trêи Tinh Võng. Nhìn thấy Lộ Lê xong đều có cùng phản ứng với Tiểu Trần, một hồi lâu, người đi rồi mới tỉnh lại. Phòng làm việc an an tĩnh tĩnh tức khắc náo nhiệt lên. “Đại sư, tôi đã mang người đến.” Tiểu Trần gõ gõ phòng làm việc của đại sư. “Bảo cậu ấy tiến vào.” Thanh âm Milo đại sư từ bên trong truyền ra. Tiểu Trần mở cửa, xoay người nói với Lộ Lê, “Đại sư bảo anh đi vào.” “Cảm ơn.” Lộ Lê cười gật đầu. “Không cần cảm tạ.” Sắc mặt Tiểu Trần đỏ lên, chờ y đi vào lập tức đóng cửa lại, vừa đi ra ngoài đã bị mọi người vây quanh, mồm năm miệng mười dò hỏi việc của Lộ Lê. Lộ Lê tiến vào nhìn một vòng, bên trong phòng làm việc rất lớn, bên trong chỉ có mình Milo đại sư, chỉ thấy ông đang thực nghiệm trước bàn làm gì đó, nghe được tiếng bước chân lại đây, cũng không ngẩng đầu lên: “Đến phòng linh kiện lấy động cơ C03 số 21 lại đây.” Lộ Lê không hỏi linh kiện trong phòng nào, nhìn thoáng qua bốn phía liền phát hiện có một phòng linh kiện lớn, đi vào là một kho hàng lớn, bên trong đặt linh kiện chồng chất như núi. Y cho rằng đám linh kiện này đã phân loại xong, kết quả làm y khϊế͙p͙ sợ, hầu hết linh kiện đều tùy ý chất đống ở bên nhau. Lộ Lê hít sâu một hơi, như vậy tìm chỉ sợ trời tối cũng không tìm thấy động cơ C03 số 21, y suy nghĩ biện pháp, phóng tinh thần lực ra. Phòng linh kiện có lớn cũng không ảnh hưởng đến tinh thần lực cường đại của y, cả những góc nhỏ cũng được tinh thần lực bao phủ. Lộ Lê nhanh chóng chọn lọc, chỉ năm phút đồng hồ đã tìm được động cơ C03 số 21 trong một góc, đem nó đặt lên xe đẩy bên cạnh, mang ra cho Milo đại sư. “Lão sư, là động cơ này sao?” Milo đại sư liếc mắt một cái, có chút kinh ngạc, “Nhanh như vậy đã tìm thấy rồi?” Ông cũng không phải cố ý làm khó Lộ Lê, vừa rồi chỉ thuận miệng nói theo thói quen, chờ phản ứng lại, người đã vào phòng linh kiện, nghĩ nếu tìm không thấy, lại bảo Tiểu Trần vào, không thể tưởng được y chỉ dùng năm phút đồng hồ đã tìm ra. “Tôi dùng tinh thần lực phụ trợ.” Lộ Lê giải thích. Milo đại sư gật gật đầu, không hỏi cấp bậc tinh thần lực của y, chỉ khen ngợi một câu, “Không tồi, phản ứng rất tốt.” Lộ Lê cười cười. “Nếu như vậy, cậu dọn dẹp phòng linh kiện một chút đi, dùng tinh thần lực sửa sang lại, rèn luyện một chút cảm giác tinh thần lực.” Milo đại sư lại nói. Cảm giác tinh thần lực? Nghe được một danh từ mới mẻ, Lộ Lê không hỏi đây là cái gì, chỉ mơ hồ đoán được, dựa theo lời ông đến phòng linh kiện. Lúc Tiểu Trần cùng trợ thủ khác tiến vào, phát hiện Lộ Lê không ở đó, không dám hỏi Milo đại sư, dạo qua một vòng mới phát hiện người trong phòng linh kiện. Nhìn người đẹp đến như vậy trong phòng linh kiện xám xịt, Tiểu Trần cảm thấy thật ngượng ngùng, bởi vì phòng linh kiện đã mười ngày không sửa sang lại. Thông thường phòng linh kiện ba ngày dọn dẹp một lần, qua năm ngày, bên trong sẽ loạn như đống rác, vốn dĩ nghĩ ngày mai lại dọn dẹp, không ngờ hại mỹ nhân bị Milo đại sư kêu đi làm. Tiểu Trần băn khoăn muốn đi vào giúp Lộ Lê một chút, đột nhiên bị Milo đại sư gọi qua, chờ hắn làm xong việc Milo đại sư phân phó, đã qua hai giờ. Đang chuẩn bị vào, cửa phòng linh kiện đột nhiên mở, Lộ Lê bước ra. Tiểu Trần vội vàng lui ra phía sau một bước, “Cái kia, sao anh đã ra rồi?” “Đã dọn dẹp xong.” Lộ Lê trả lời. Tiểu Trần a một tiếng kêu lên. Lộ Lê cười cười không hỏi, nói muốn đi tìm Milo đại sư rồi rời đi. Tiểu Trần nhanh chóng mở cửa đi vào, vừa thấy tình hình bên trong, tức khắc cảm thấy mình như đi nhầm vào phim trường. Kho hàng bụi bặm bẩn thỉu thập phần hỗn độn, bây giờ linh kiện đều chỉnh chỉnh tề tề sắp thành hàng. Tiểu Trần đi qua kiểm tra một chút, phát hiện không chỉ có sắp thành hàng chỉnh tề, mỗi cái đều được phân loại bày biện, tỷ như động cơ đặt cùng nhau, bộ phận cơ giáp cũng mỗi loại để một chỗ, nhưng không phải tùy ý đặt, mà là dựa theo đánh số cùng cấp bậc mà xếp. Như vậy tìm linh kiện dễ dàng hơn nhiều, muốn loại linh kiện nào, chỉ cần tìm được chỗ, lại tìm theo hàng, không cần hai phút là có thể tìm được linh kiện cần. Nhưng mà, công việc nặng nề như vậy, y chỉ dùng hai tiếng đã hoàn thành?! Ngày thường một mình Tiểu Trần phải dọn dẹp lại bảy tám tiếng đồng hồ, cho dù hai người cùng nhau làm, hai tiếng cũng không hoàn thành được, nếu không phải là Tiểu Trần tự mình đi ra ngoài đón người vào, hắn sẽ cho rằng người này đã sửa sang lại vài tiếng đồng hồ. Sau khi rời khỏi đây Tiểu Trần đem chuyện này nói cho đồng nghiệp. “Không hổ là đệ tử đại sư coi trọng, quả nhiên không giống người thường.” Đồng nghiệp cảm khái, tâm phục khẩu phục. Milo đại sư cũng không ngạc nhiên với tốc độ y, thấy y bước ra, tự nhiên giao phó việc như trợ thủ mình. Phòng làm việc rất nhiều người ở, lại không thiếu nhân thủ, bởi vì nơi này là học viện thánh Florence, học sinh của khoa chế tạo cơ giáp ở tòa nhà cách nơi này không xa, cách mấy tháng, bọn họ sẽ từ khoa chế tạo cơ giáp chọn lựa hai ba người thích hợp tới nơi này làm việc, còn không cần trả tiền lương, có thể nói sức lao động hàng ngon giá rẻ. Một tiếng rưỡi sau, Milo đại sư để Lộ Lê rời đi trước, người khác nhìn không ra, ông đã sớm nhìn thấy bụng đệ tử mình hơi nhô lên, tuy ông nghiêm khắc, nhưng không phải không nghĩ tới những việc có thể phát sinh. Ngắn ngủn hơn ba giờ, tri thức Lộ Lê học được so với tự học một tháng còn nhiều hơn, y muốn tiếp tục ở lại, nhưng y biết lão sư nói một không nói hai, cũng không tranh cãi nhiều. “Tôi đi trước, lão sư.” Lộ Lê cởi quần áo lao động ra, đến phòng thay đồ đổi quần áo cũ, chào hỏi bọn Tiểu Trần rồi rời đi. “Đệ tử đại sư thật là hên, có thể ra về đầu tiên.” Một người đồng nghiệp hâm mộ ghen ghét mà nói. Tiểu Trần liếc mắt nhìn hắn, “Có bản lĩnh cậu cũng khiến đại sư đuổi theo thu làm đệ tử đi.” Đồng sự ầy một tiếng, cổ quái mà nhìn hắn, “Tiểu Trần, sao cậu thay hắn nói chuyện, trước kia người chưa tới, cậu cũng không có thái độ này.” “Cậu cũng biết đó là trước kia, người ta xác thật có bản lĩnh.” Tiểu Trần hừ hừ. “Được rồi.” Đồng sự tự giác không so nữa, bất luận giá trị nhanh sắc, hay là thực lực, nói thêm gì nữa là tự rước lấy nhục. Lộ Lê điều khiển xe huyền phù rời khỏi học viện thánh Florence, y không đi qua cổng lớn của học viện, Tiểu Trần chỉ cho y một đường rộng và yên tĩnh hơn. Người trong phòng làm việc ngày thường ra về cũng dùng con đường này, sẽ không đụng phải học sinh học viện, hơn nữa thời gian này cũng là lúc học sinh tan học, cổng lớn chắc chắn đầy người. Ra khỏi học viện thánh Florence không bao lâu, Lộ Lê đưa xe huyền phù lên quỹ đạo trong không trung, một chiếc xe huyền phù đơn sơ đột nhiên vụt ra, vội vàng dừng lại. “Làm cái gì vậy, không biết như vậy rất nguy hiểm sao?” Lộ Lê mở cửa xe đi đến trước mặt chiếc xe huyền phù kia, mặt không vui gõ gõ đầu xe. Người điều khiển từ trêи xe đi xuống, ngũ quan bình thường, ném vào trong đám đông sẽ nhanh chóng bị chìm xuống. Người này, trêи mặt không có nửa điểm hoảng loạn, đôi mắt có sự trầm lặng bình tĩnh, khi Lộ Lê hồ nghi thì mở miệng: “Lộ thượng úy, có mượn thời gian nói chuyện được không.” Sắc mặt Lộ Lê biến đổi, Lộ thượng úy xưng hô này y đã lâu không còn nghe được, không nghĩ lại nghe thấy ở chỗ này. Lộ Lê còn nghĩ rằng Trương tướng quân đã hết hy vọng, người của hắn nếu xuất hiện ở chỗ này, còn chuẩn xác chặn y lại, chứng tỏ đã không phải kế hoạch một ngày hai ngày, lần này cự tuyệt, nói không chừng lần sau sẽ lại tìm tới, quyết định mượn cơ hội này cùng bọn họ nói rõ ràng, thấy chung quanh không có gì người đi qua, hắn nói: “Mượn thời gian thì không cần, có chuyện gì nói thẳng đi, tôi không có thời gian.” “Vậy tôi nói thẳng, Trương tướng quân hy vọng ngài có thể suy xét lại một chút, việc Hà Kiến Bạch ông ấy thật sự không biết, xin ngài nể mặt mũi của ông ấy, giúp Liên Bang một lần.” “Chuyện này không có khả năng.” Lộ Lê không chút do dự cự tuyệt, “Nếu ông ta vì tôi suy xét một chút, sẽ không để cậu tìm tôi lúc này tại đây.” “Tướng quân cũng là không có cách nào, mới có thể……” “Không cần giải thích với tôi,” Lộ Lê ngắt lời hắn, “Xin cậu chuyển lời cho Trương tướng quân, tôi không nợ ông ta, chân tướng lúc trước là gì, tôi đều đã biết, bảo ông ta đừng đến quấy rầy tôi nữa, bằng không, tôi không thể bảo đảm sẽ không làm ra chuyện gì đâu, cậu đi đi.” “Lộ thượng úy, ngài thật sự không suy xét lại một chút được sao?” Người nọ trầm khuôn mặt hỏi. “Không có gì phải suy xét, về công về tư, tôi đều không có lý do giúp ông ta, như tôi đã nói trước, tốt nhất cậu nên rời đi.” Lộ Lê ngầm có ý cảnh cáo mà nói. Người nọ biết y không nói giỡn, đành phải ngồi xe huyền phù rời đi. Tận mắt nhìn xe huyền phù biến mất trong tầm nhìn, thần sắc Lộ Lê khẽ buông lỏng, sau đó cũng ngồi lên xe huyền phù rời đi. “Serrill, cậu đang nhìn gì đó?” Mấy đứa bạn đi phía trước một lúc, phát hiện người không theo kịp, quay đầu nhìn thấy hắn đứng ở một giao lộ, biểu tình bình tĩnh nhìn cái gì đó. Trong đó một người đi tới, theo tầm mắt hắn xem xét, đừng nói người, đến bóng dáng chó mèo cũng không nhìn thấy. “Không có gì, chúng ta đi thôi.” Serrill lắc đầu, khuôn mặt xinh đẹp một lần nữa lộ tươi cười. Buổi tối Tần Vũ trở về, hỏi y ở phòng làm việc của Milo đại sư thế nào. Lộ Lê nói cho hắn không khí rất tốt, y rất thích phòng làm việc của lão sư, không có loại không khí nghiêm túc khiến người bó tay bó chân như Lan Linh. “Nhưng phòng làm việc của lão sư sao lại ở trong học viện thánh Florence?” “Milo đại sư trêи danh nghĩa là giáo sư của học viện thánh Florence, kiêm viện trưởng khoa chế tạo cơ giáp.” Tần Vũ giải thích chứng thực suy đoán trong lòng y, ban đầu y đã nghĩ lão sư có phải giáo viên ở học viện hay không. Lộ Lê không nói nữa, Tần Vũ giương mắt nhìn y, phát hiện vẻ mặt của y vừa rối rắm, vừa do dự. “Muốn nói cái gì thì nói.” Lộ Lê không muốn giấu hắn, liền đem việc hôm nay gặp được người Trương tướng quân phái tới nói ra, cùng với việc mình đã chuyển lời cảnh cáo cho Trương tướng quân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]