Về đến nhà,Lộ Lê lên Tinh Võng, đến trung tâm chế tạo cơ giáp học chế tạo linh kiện. Cùng ngày, y còn xem đi xem lại video của đại sư Milo, chắc chắn thuộc làu làu rồi mới bắt đầu động thủ. Nguyên vật liệu để chế tạo cơ giáp trêи Tinh Võng không khác mấy so với ngoài đời thực, tuy rằng cần dùng tinh tệ để mua, nhưng nói sao thì đó cũng chỉ là một dãy số liệu nên sẽ không đắt như ngoài đời thực. Lần đầu tiên, nội tâm y có chút thấp thỏm, nghe nói các cơ giáp chế tạo sư lần đầu chế tạo linh kiện đều khó tránh khỏi thất bại, đặc biệt là tự học, không có đạo sư chỉ đạo, tỉ lệ thất bại càng cao. Nhưng Lộ Lê hiện giờ không thiếu nhất chính là tinh tệ, y mua rất nhiều nguyên vật liệu, kho hàng y thuê đều bị chất đầy các loại nguyên vật liệu, thất bại vài lần cũng không sao. Ba giờ sau, hệ thống nhắc nhở đã đến giờ, Lộ Lê thu hồi linh kiện đã làm xong, bên cạnh y là một đống phế liệu chồng chất lên thành một ngọn núi nhỏ. Ban đầu, y thất bại rất nhiều lần, nhưng khi đã quen tay và tìm ra một vài mẹo, càng ngày càng ít nguyên liệu bị phung phí. Bây giờ y làm một linh kiện có tỉ lệ thành công đạt đến 99%. Sau khi y rời đi, phế liệu được hệ thống dọn dẹp nhanh gọn lẹ. Nhưng linh kiện làm trêи Tinh Võng cũng chỉ giả thuyết, Lộ Lê bắt đầu suy xét khả năng thực hiện ngoài đời thực. Ngày hôm sau, Lộ Lê và Tần Vũ ở phòng khách xem tin tức, Tần phu nhân từ trêи lầu đi xuống, quần áo làm người mặc sáng ngời. Ngày thường ở nhà bà tương đối tùy ý, hôm nay lại quý khí bức người, khí chất cao quý đoan trang, có lẽ là bị Tần nguyên soái và Tần Vũ ảnh hưởng nên khi bà không nói lời nào, trêи người cũng có khí thế nhàn nhạt. “Sao con còn ngồi đây, đi thay quần áo trang trọng một chút rồi đi ra ngoài với mẫu thân.” Có lẽ Tần phu nhân sợ Tần Vũ sẽ cự tuyệt, lại bổ sung, “Hôm qua con đã đáp ứng rồi.” Tần Vũ nhìn Lộ Lê. “Anh đi đi, em ở nhà chờ anh.” Y không keo kiệt đến mức một giờ mà cũng không cho phép. Tần thượng tướng nghe lời vợ, đứng lên nói: “Đi thôi.” “Đi? Không phải ta bảo con đi thay quần áo…” Tần phu nhân còn chưa nói xong đã thấy con trai sải bước đi ra ngoài, đành phải đuổi theo. Lộ Lê thấy người đi cả rồi, nghĩ nghĩ rồi gọi cho Nhạc Hiểu vẫn ở quân khu, đầu kia bắt máy rất nhanh. “Chào phu nhân, ngài tìm tôi?” Nhạc Hiểu xuất hiện trêи không trung, Lộ Lê nhìn cậu ta đang mặt mày hớn hở, ở quân khu hẳn là rất kɧօáϊ hoạt, “Cậu đến quân khu mấy ngày rồi, chuẩn bị khi nào trở về, hay là không muốn về?” “Sao có thể, tôi chỉ xin nghỉ mấy ngày thôi, còn trở về, chờ khi nào thượng tướng đi đã.” Nhạc Hiểu gãi gãi tóc, tựa hồ có chút khó xử. “Sao phải đợi Tần Vũ đi?” Lộ Lê kinh ngạc. “Ặc, bởi vì tôi sợ quấy rầy ngài và thượng tướng.” Nhạc Hiểu không biết nói dối, khi nói lời này thì ánh mắt lập loè một chút. Lộ Lê nheo mắt lại, “Cậu nghĩ tôi sẽ tin sao?” Nhạc Hiểu tức khắc ho khan. “Nói đi, rốt cuộc sao lại thế này.” Lộ Lê xụ mặt. Nhạc Hiểu có chút sợ, cúi đầu, “Đây là ý thượng tướng, nói ngài ấy sẽ ở nhà vài ngày, bảo tôi có thể tạm thời không cần đi theo ngài, vừa lúc quân đoàn I chiến thắng trở về, tôi cũng đã lâu không gặp mọi người nên tới đây.” Lộ Lê hồ nghi, “Thế thì có gì mà phải dấu diếm?” “Phu nhân, chẳng phải tôi sợ ngài sẽ nhớ tôi rồi ảnh hưởng đến hai người hẹn hò sao.” Nhạc Hiểu cười hì hì nói. Lộ Lê nghe vậy tức khắc dở khóc dở cười, “Đến đây, ở nhà thì sao tính là hẹn hò, còn không phải giống bình thường sao.” “Không đúng nha, thượng tướng không dẫn ngài đi mua xe huyền phù sao?” Lộ Lê sửng sốt, nhìn chằm chằm Nhạc Hiểu, “Sao cậu biết?” Nhạc Hiểu nói: “Phụ tá Noyce nói vậy, trước đó thượng tướng hỏi anh ta xe huyền phù nào đi tốt, Noyce rất có tâm đắc trong chuyện này, biết thượng tướng mua cho ngài nên đề cử mấy dòng xe huyền phù tốt nhất.” Khó trách, Lộ Lê giờ mới hiểu, y vẫn thấy Tần Vũ không giống loại người hiểu biết về các dòng xe huyền phù trêи thị trường, thì ra là có người chỉ điểm, trong lòng không khỏi ấm áp. “Phu nhân có biết thượng tướng mua cho ngài dòng xe nào không?” Nhạc Hiểu thấy ý cười trêи khóe miệng y, cười trộm. “Ừ, là một chiếc hình như gọi là Black Light III.” Lộ Lê gật gật đầu. Vừa mới dứt lời, Nhạc Hiểu liền kêu gào lên, “Vậy mà là dòng xe Black Light, lại còn là đời thứ ba mà tôi chung tình nữa, nghe nói Black Light III sử dụng kỹ thuật giống kỹ thuật chế tạo phi hành khí, bất luận là bên trong hay phần ngoài, hoàn toàn có thể bằng chiến đấu cơ, phu nhân!” Nhạc Hiểu đột nhiên nghiêm giọng. “Làm sao vậy?” Lộ Lê nhìn cậu ta. Giây tiếp theo, Nhạc Hiểu ngượng ngùng chọc chọc hai ngón tay trỏ, “Khi ngài lấy xe Black Light III về, có thể cho tôi đi thử không?” Lộ Lê sợ tới mức bao nhiêu da gà đều tranh nhau nổi lên, “Đàn ông đàn ang, có thể đừng làm loại động tác này không, chờ đến khi lấy được xe về đã.” Ban đầu y cũng không háo hức lấy xe huyền phù như vậy, nhưng thấy cả Nhạc Hiểu và Noyce đều tôn sùng nó, đột nhiên chút mong đợi. “Vâng ạ.” Nhạc Hiểu tưởng y sẽ không đáp ứng, ủ rũ cụp đuôi gật đầu. Tần phu nhân thuyết phục Tần Vũ, muốn ngồi phi hành khí của hắn đến buổi tiệc nhưng Tần Vũ không chịu. Tần phu nhân biết Lộ Lê đã được ngồi phi hành khí, thiếu chút nữa lại tranh cãi với hắn, chỉ là nghĩ đến buổi tiệc sắp tới, không muốn chọc hắn tức giận rồi dứt khoát không đi nữa, không thể không nuốt nỗi bất mãn. Cuối cùng, Tần Vũ đi phi hành khí của hắn, còn bà ngồi xe huyền phù do tài xế của Tần gia lái. Một lát sau, xe huyền phù dừng trước một tòa nhà tráng lệ, phi hành khí dừng lại phía sau, Tần phu nhân từ xe huyền phù bước xuống. Tần Vũ nhìn chằm chằm tòa nhà, giữa chân mày có hơi nhăn lại, làm vẻ mặt hắn ngày càng nghiêm túc. “Đi thôi, tất cả mọi người đang chờ chúng ta.” Tần phu nhân đi tới, đưa tay ra với hắn. Tần Vũ liếc nhìn bà, ánh mắt lướt qua lan can nhìn rất nhiều hàng xe huyền phù đỗ chỉnh tề trong sân. Mỗi chiếc đều không rẻ, hơn nữa màu sắc rất đẹp đẽ, không phải trắng thì chính là hồng nhạt, đỏ, có cả xanh lam, màu đen hay màu bạc lại rất ít. “Làm sao vậy?” Tần phu nhân thấy hắn không có hành động gì, làm bộ trấn định hỏi. “Mẫu thân nói sắp gặp ai cơ?” Tần Vũ nheo mắt, đôi mắt sâu thẳm đen kịt lộ ra ánh sáng đen lạnh băng. “Con đi vào chẳng phải sẽ biết sao, nhiều người, ta cũng không kể hết được.” Tần phu nhân hoang mang dời tầm mắt, sợ bị hắn phát hiện cái gì rồi hoài nghi. Tần Vũ không nói gì, bầu không khí ngày càng ngột ngạt, phía sau đột nhiên vang lên giọng nói vui mừng mang ngượng ngùng. “Là Tần phu nhân đó sao?” Tần Vũ lạnh lùng liếc nhìn người tới. Chủ nhân của giọng nói đang e thẹn nhìn họ, đại khái là thấy ánh mắt của hắn, gương mặt vốn đỏ lại càng đỏ hơn, hai tay khẩn trương siết chặt vào nhau, dường như sắp té xỉu. “Đây không phải là tiểu thư nhà Huxley sao, tôi nhớ cháu tên là Janet phải không.” Tần phu nhân hết sức vui mừng có người tới phá vỡ cục diện bế tắc, bà sắp không chịu nổi áp lực. “Không ngờ phu nhân còn nhớ cháu.” Janet rất cũng rất vui, không ngờ Tần phu nhân chỉ gặp cô một lần đã nhớ. Thật ra là Tần phu nhân lúc trước khi tìm đối tượng cho Tần Vũ thì đã xem rất nhiều bức ảnh của mỗi cô gái, và khá vừa ý con gái nhà Huxley. “Gọi phu nhân gì, gọi bác là được. Janet đáng yêu lại xinh đẹp, bác sao có thể không nhớ rõ.” Tần phu nhân cười híp mắt, cử chỉ câu nệ lại không mất khéo léo, đây mới là hình tượng con dâu trong lòng bà, nào giống Lộ Lê con hồ ly tinh kia. Bà là mấy thân của Tần Vũ, không biết lấy lòng bà thì thôi, còn chỉ biết cả ngày cướp con trai với bà. “Đến đây, bác muốn giới thiệu một người, đây chính là con trai bác Tần Vũ, cháu có thể gọi là anh Tần Vũ.” Tần phu nhân ân cần kéo tay Janet đi đến trước mặt Tần Vũ. Janet vừa thấy hắn, sắc mặt lại lập tức đỏ bừng, phối hợp với bộ đồ hồng nhạt, rất giống búp bê phấn nộn tinh xảo, lắp bắp nói: “Tần, Tần Vũ thượng tướng, tôi là Janet, rất hân hạnh được làm quen.” Tần Vũ không thèm nhìn cô, ánh mắt lạnh như băng chuyển qua Tần phu nhân, giọng nói càng lạnh lẽo, “Đây chính là người mà mẫu thân muốn con gặp?” Tần phu nhân hốt hoảng, không biết nên thừa nhận hay lại kéo thêm chút thời gian, đi vào lại nói. Đột nhiên có một đám người từ trong đi ra. “Lan Huyên, sao đứng ở cửa không tiến vào, chúng tôi chờ đã lâu.” Người đi đầu một thân quý khí, cử chỉ tao nhã đi tới. Bà là phu nhân Adele, chủ nhân căn biệt thự này, cũng là người tổ chức lần tụ hội này. Phía sau bà là mấy cô gái, đều là các tiểu thư có gia thế tốt đẹp, được hưởng giáo ɖu͙ƈ cao cấp, tướng mạo đều trăm người chọn một. Biết Tần Vũ sẽ đến, mỗi người đều ăn mặc rất đẹp, bày ra tất cả ưu điểm của bản thân. Có người ở trêи lầu thấy họ đứng ở cửa lớn nói chuyện, vốn là muốn chờ họ tiến vào, không ngờ Janet lại xuất hiện. Mục tiêu của các tiểu thư đều là Tần Vũ, bị Janet cướp đi tiên cơ, lại còn để Janet gây được ấn tượng tốt với Tần phu nhân và Tần thượng tướng, các tiểu thư sốt ruột lập tức đi báo tin họ đã đến cho phu nhân Adele. Phu nhân Adele không có con gái, bà và Tần phu nhân quan hệ vô cùng tốt, gần như là không giấu nhau cái gì, nên rất rõ ràng bạn tốt cỡ nào không thích con dâu. Biết bà tổ chức tụ hội và mời rất nhiều tiểu thư, Tần phu nhân liền nghĩ tới gọi cả Tần Vũ, không ngờ thật sự làm được, nhưng sắc mặt Tần Vũ rất khó coi. Chương 67: Bí mật của Lộ Lê
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]