Sáng sớm ———
Tạ Dịch rời giường từ sớm, khi xuống dưới nhà thì phát hiện Lăng Dục đang chuẩn bị xuất phát, có điều......
Hình như mọi chuyện không thuận lợi cho lắm, Lăng Dục đang cúi đầu nghe mắng.
Lăng lão gia tử sắc mặt không vui, giận đến thổi râu trừng mắt, thằng cháu ông hôm nay chuẩn bị đi mới chịu nói cho ông là nó tính tới tinh cầu hỗn loạn, quả thực tức chết ông mà, ông tức mình mắng: “Ngày 18 này mày kết hôn rồi có biết không hả, đi cái gì mà đi!”
Lăng Dục có chút xấu hổ, lặng lẽ liếc Tạ Dịch một cái, nói: “Con sẽ cố về sớm mà.”
Lăng lão gia tử nổi giận đùng đùng: “Đi đi về về cũng mất mẹ 6 ngày rồi, chờ xử lý xong chuyện của mày thì cố về sớm là khi nào hả?! Dong binh đoàn của mày hết người rồi hả?! Ông đã sớm kêu mày đi kinh doanh dược đường của ông đi mà chẳng chịu nghe, cứ thích đi làm dong binh đoàn quỷ gì không biết, mày......”
Lăng Dục bĩu môi, nói: “Con cũng đâu biết luyện dược mà đòi kinh doanh dược đường, đến lúc đó còn không phải bị người ta dắt mũi quay vòng vòng sao, dược sư cũng chẳng thèm nghe lời cháu nói kìa!”
Lăng lão gia tử tức thì xì hơi, đúng là vì lý do này nên ông mới không cưỡng chế cháu mình kế thừa Bách Dược Đường, bằng không mà nói, bây giờ ông còn sống còn tốt, chờ đến lúc ông chết đi thì cháu ông chắc chắn sẽ không trấn áp nổi những kẻ dưới trướng.
Lăng Dục cười lấy lòng nói: “Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-chi-khi-tu-nghich-tap/468581/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.