Sáng sớm hôm sau, Tạ Dịch từ trong mơ màng tỉnh dậy, sắc trời cũng đã sáng rõ.
Đã lâu rồi hắn không được ngủ thoải mái tới vậy.
Thân thể hắn quá yếu, các loại phiền toái không ngừng ập tới, nếu không bổ sung đủ năng lượng cần thiết, ban đêm hắn thậm chí còn không thể ngủ ngon, hôm qua khó có một lần hắn được ăn no nê, ngủ ngon lành.
Trong lòng Tạ Dịch xác định lần nữa ở rể quả là một ý kiến hay mà.
Tắm rửa sơ qua xong Tạ Dịch nhấc chân đi xuống lầu.
Lăng Dục vô cùng nhàm chán ngồi trên ghế sô pha, hiển nhiên y chờ đã lâu, thấy Tạ Dịch vừa bước xuống, ngữ khí chậm rãi hỏi: "Tối qua ngủ có ngon không? Đã thấy quen chưa?"
Tạ Dịch cười nói: "Quen rồi, tối qua tôi ngủ rất ngon!"
Lăng Dục nói: "Ăn sáng trước đi, ông tôi đi dược viên rồi, phải một lúc nữa mới trở về. Để tôi giới thiệu với anh một số tình huống của Lăng gia."
Trên thực tế, Lăng lão gia tử là cố ý tránh mặt, cố tình cung cấp không gian thời gian riêng cho đôi bạn trẻ.
Lăng Dục giận mà không dám nói gì, không thể dây vào ông mình được.
Nhưng nếu giận chó đánh mèo với Tạ Dịch y lại cảm thấy quá mất mặt, nam nhân mà mình chiếu cố, Tạ Dịch đây vừa gầy vừa yếu, rõ là người cần bảo hộ, Lăng Dục chỉ có thể bóp mũi nín nhịn, từ chối vài cuộc hẹn rồi ngồi dưới lầu nhàm chán chờ đợi.
Tạ Dịch tâm tình không tồi, quét mắt nhìn bàn cơm cho mười người ăn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-chi-khi-tu-nghich-tap/468573/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.