Nói thật Trương Vũ cảm động rồi.
Tính tình Khoa Nhĩ nhạt nhẽo, nhưng đối với mình rất là ôn nhu săn sóc.
Có người nói lời tỏ tình cảm động nhất không phải ngọt ngôn mật ngữ, thề non hẹn biển, mà chỉ đơn giản một câu "Tôi cùng em".
Trương Vũ vẫn luôn suy nghĩ mình sẽ có cảnh gặp gỡ như nào, sẽ có gia đình như thế nào, là ngọt ngào hay là khổ chát hay là bình thản như nước, nhưng không có từng nghĩ qua sẽ là nuôi con lập gia đình.
Thật ra sau lúc Khoa Nhĩ bắt đầu nói mình có thai, Trương Vũ vẫn tin, dù sao không có một quý tộc sẽ nhàm chán đến nỗi lấy con nối dòng của chính mình ra đùa, vậy chỉ có sự thật là mình mang thai, chính là mình không cách nào tin được mà thôi.
Trương Vũ âm thầm thở dài, nhịn xuống tâm lí chua sót, Khoa Nhĩ là một người đàn ông tốt, Trương Vũ tin, nhưng điều này nói rõ cũng là đối với mình mang thai nói.
Khoa Nhĩ muốn chỉ là đứa bé, mà mình chỉ là đồ kèm theo.
Trương Vũ hiểu rất rõ sự thật này.
Trương Vũ càng biết rõ, bản thân trừ bỏ tiếp thu, không có lựa chọn đường khác.
Quý tộc coi trọng con nối dòng Trương Vũ biết, cho nên nói Trương Vũ chỉ có cách sinh đứa bé này, Trương Vũ buông mắt, tay vuốt ve bụng.
Con...
Một đứa bé mang dòng máu của mình, một ở trên thế giới này, thân nhân duy nhất của mình.
Rất nhiều người đều nói Trương Vũ là người đàn ông cẩu thả, hờ hững, thẳng thắn, nhưng tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-chi-cai-gi-mang-thai-roi/618486/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.