_ Thật ngại quá, tôi phải ôn chuyện với bạn cũ của mình! Lần sau xin mời mọi người đồ nướng nhé!
Cevil nghiến răng nghiến lợi, hết lần này tới lần khác vẫn không thể bỏ mặc Tống Kiêu trước bao người, nếu làm vậy nhất định sẽ rước lấy lời đồn đãi, thậm chí Tyler cũng sẽ quan tâm.
Tống Kiêu thấp giọng nói với thiếu niên:
_ Sau khi dạ tiệc chấm dứt, tôi chờ cậu ở sân thượng học viện.
_ Tôi không đến đâu. – Cevil kiềm chế tức giận lạnh lùng nói.
_ Nếu cậu không đến, cậu có nghĩ liệu mỗi buổi tối tôi đều đứng đó chờ cậu không?
_ Đâu có liên quan tới tôi?
_ Tôi nói này, lúc này tôi vẫn chờ cậu, nhưng sau này chắc sẽ không. Tống Nhiên đã từng nói, trong cuộc đời chúng ta có rất nhiều…, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ. Cho nên tôi chờ cậu ở sân thượng, tôi rất nghiêm túc chờ cậu, nhưng tôi chỉ chờ cậu lúc này thôi.
Nói xong, Tống Kiêu liền buông lỏng tay Cevil.
Cậu xoay người hòa mình vào các khách mời.
Cevil nắm chặt tay, hung tợn thấp giọng mắng:
_ Cậu là đồ vô lại trơ tráo!
Lòng bàn tay Tống Kiêu đều là mồ hôi, cậu rất khẩn trương, e rằng Cevil sẽ không chịu đến.
Cậu tiện tay cầm một ly nước màu bạc, vừa muốn đưa lên miệng, đã bị người chặn lấy miệng ly.
_ Thưa ngài, đây là rượu có nồng độ rất cao.
Tống Kiêu lúc này mới ngửi thấy mùi rượu nồng nặc, mà nhắc nhở cậu là nhân viên đi theo Herwin.
_ Cảm ơn. – Tống Kiêu lễ độ gật đầu.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-chi-bang-liet-vuong-toa/1683605/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.