Oz cầm tay Tống Kiêu đặt lên gò má mình, cảm giác ấm áp lan dọc ngón tay, lòng bàn tay, mỗi một lỗ chân lông, mỗi một tế bào, tất cả đều truyền vào tâm trí cậu.
_ Đây là tôi. Tôi và cậu không có gì khác nhau. Tôi không cần chiếc nhẫn như vậy, đến một ngày, cậu cũng không cần.
Các ngón tay căng thẳng của Tống Kiêu thoáng buông lỏng.
Cậu cảm giác chiếc nhẫn chậm rãi di chuyển qua các đốt ngón tay, lên đến đầu ngón tay của mình, toàn bộ xúc cảm của cậu đều chuyên tâm vào nơi này, thẳng đến khi nó rời khỏi tay Tống Kiêu.
Oz tiện tay đặt nó ở đầu giường, Tống Kiêu nghiêng mặt, ánh mắt đuổi theo chiếc nhẫn. Nó an tĩnh nằm dưới ngọn đèn.
Tống Kiêu cảm giác cằm mình bị nâng lên, đầu bị xoay trở về, chống lại chính là ánh mắt của Oz.
_ Cậu biết khi Arthur kiểm soát năng lực Thuấn di, điều cơ bản nhất là gì không?
Tống Kiêu lắc đầu.
Cậu không biết cơ bản nhất là cái gì, cậu chỉ hy vọng mỗi khi năng lực của mình phóng ra, cậu đều có thể thu hồi lại, không làm thương tổn đến ai.
_ Là cách thức cậu nhìn thế giới này. – Oz chậm rãi nghiêng về trước, ánh mắt đẹp đẽ ngày càng tiến đến gần Tống Kiêu, không khí như dần đọng lại, anh càng đến gần, Tống Kiêu càng không nhớ rõ cách hít thở – Trong mắt cậu, tôi là người thế nào?
_ Ừm… Anh là Oz Fawn, người thừa kế gia tộc Fawn, còn trẻ như vậy đã có thể lái tinh hạm...
Anh muốn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-chi-bang-liet-vuong-toa/1683594/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.