Mồ hôi lạnh của Tống Kiêu rơi xuống.
Nếu vừa rồi sơ sẩy một chút, đầu Thiệu Trầm đã bị luồng khí sắc bén kia chém thành hai nửa!
_ Ngài Tulio, ngài định đại khai sát giới (xuống đao giết người) ở thủ đô sao?
Trên môi Thiệu Trầm vẫn là vẻ tươi cười, ngay cả thanh âm cũng tao nhã lễ độ.
Tulio sờ sờ cằm, từng bước một tiến đến.
Tống Kiêu sợ hãi, lẽ nào Tulio muốn bóp nát đầu Thiệu Trầm như bóp vỡ quả Kourou sao?
_ Sao mà được? Đây chính là thủ đô, đại khai sát giới trên địa bàn của các người, ta đâu có điên! – Thanh âm của Tulio từ tốn, tỏ vẻ rất có giáo dục.
Hai mắt Tống Kiêu suýt trợn trắng.
Tulio, vấn đề ở chỗ ông vốn là gã điên mà!
Cevil đi tới giữa Thiệu Trầm và Tulio, nhẹ nhàng cười:
_ Ngài Tulio nhất định là rất tò mò tài công của Băng Liệt rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, cho nên cũng không muốn khai sát giới, ngài chỉ đơn thuần muốn thử năng lực của Thiệu Trầm, nhỉ?
Cevil liếc qua, ánh mắt mang theo vài phần trêu tức, ẩn chứa mấy phần áp lực.
Tulio híp mắt lại, ông có thể hiểu được điều thiếu niên nhìn qua vân đạm phong khinh (mây thưa gió nhẹ – tính cách lãnh đạm, lạnh nhạt) này chuyển đến mình: Đừng cố gắng làm gì, ở đây ngài không có ưu thế.
Vừa rồi ông chỉ muốn phân giải quần áo của thiếu niên này, cùng lắm là da của cậu ta, chỉ là Tulio hoàn toàn không nghĩ tới thiếu niên này có có Tụ lực rất thâm hậu.
Tulio rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-chi-bang-liet-vuong-toa/1683576/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.