Vành tai con thỏ nhỏ bị hắn nhéo biệt nữu run run mấy cái, sau đó là giọng con thỏ lí nhí nhưng kiên định vang lên: "Em muốn đi làm."
Hoắc Mạt không có lý do từ chối lập tức gật đầu vừa đưa cổ tay lên nhìn vào đồng hồ xem lúc này đã là lúc nào rồi. Tốt, vẫn chưa trễ giờ làm việc mỗi ngày của con thỏ.
Đương nhiên rồi, Hoắc đại tổng tài hắn không thể nào sai sót trong việc khống chế thời gian được. Không những con thỏ nhỏ phải đi làm mà hắn còn phải đến công ty nữa cơ. Là một người thừa kế đúng chuẩn, Hoắc đại tổng tài sẽ không có lý nào xảy ra chuyện bỏ việc được đúng không... Khụ... Đương nhiên là không tính thời điểm cần ưu tiên hơn rồi.
"Ngài thì sao?"
Trên đường đến Dục Anh Nhi Bạch Kỷ mới nhớ đến hỏi thăm hành trình của người đàn ông cậu còn chưa quen đủ hai bốn tiếng đồng hồ này.
"Tôi cũng phải đến công ty. Buổi chiều sẽ đến đón em về."
Hoắc Mạt thản nhiên nói.
Thật ra Bạch Kỷ vẫn còn rất nhiều thứ muốn hỏi nhưng cậu ngẫm nghĩ một chút rồi chỉ gật đầu chứ không hỏi gì nữa.
"Thời gian còn dài, rồi em sẽ biết hết thôi."
Hoắc Mạt tranh thủ chút thời gian trước khi chia tay con thỏ cả ngày trời mà đem cậu đặt lên đùi yêu thương một trận. Nắn nắn tai nhỏ này, xoa xoa đuôi nhỏ xù xù này, chọc cho con thỏ mềm nhũn cầu xin mới chịu thôi. Nói thật là hắn có chút hoài niệm những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-ban-thu-nhan/2815414/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.