Sau đó họ cứ như vậy ngồi nhìn đáy hồ.
Chẳng biết qua bao lâu, bỗng nhiên ánh mắt của Hoắc Mạt sáng lên: "Em xem."
Theo âm thanh của hắn vang lên, cùng hướng tay hắn chỉ xuất hiện động tĩnh khác thường.
Lòng nước vốn trong vắt không có một sinh vật vào qua lại bỗng nhiên xuất hiện một đàn cá màu đỏ như cá chép, kích cỡ không tính là lớn, chỉ cỡ bàn tay nối đuôi nhau lao về phía trước. Khi nó lao nhanh trong dòng nước, cứ thế tạo thành một dải lụa màu đỏ đẹp không sao tả xiết ở giữa màu xanh của mặt hồ.
Dải lụa này thật dài, ở giữa còn uốn lượn như đang chơi đùa chừng một phút sau mới biến mất trong tầm mắt họ. Khiến người ta chấn động là động tĩnh nó gây ra không hề lớn, mặt hồ cũng không có tạo ra bất cứ cái gợn sóng nào. Tất cả như một hình ảnh được phản chiếu bên trong một tấm gương, đẹp lạ lùng.
Con sói nhìn con thỏ mở choàng đôi mắt nhìn chằm chằm hồ nước hồi lâu mà thấy cưng dễ sợ.
Nhìn thấy kỳ cảnh này giống họ cũng có một số chiếc thuyền trên hồ khác. Ai nấy đều bật thiết bị lên ghi lại, chỉ có họ là ngồi im nhìn, im lặng tận hưởng cảnh quang khó được này.
Đám cá này bình thường rất ít khi đi ra ngoài, mà mỗi lần đi đều sẽ kéo bè kéo cánh đông như vậy. Là để tiếp thêm can đảm cho mình hay sao không biết, nhưng mỗi lần nó ra đều khiến người ta mong đợi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-ban-thu-nhan/2815255/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.