"Anh Hoắc Mạt có lẽ không biết, trên Bạch Dương tinh có một món cá hấp cực ngon. Mới nãy không thấy anh gọi nên em đã gọi, lát nữa cho anh nếm thử."
"Ở đế đô cũng chưa chắc ăn được món này đâu."
Đám người im lặng nhìn xem Phương Thục Linh làm trò cười, quả thật là vừa cảm khái vừa thoải mái trong lòng. Rốt cuộc họ nhìn Phương Thục Linh kiêu ngạo đã lâu rồi.
Bản thân Phương Thục Linh tự làm mình mất mặt còn không biết, cô ta thấy không đánh động được người đàn ông bên cạnh lại hướng Bạch Kỷ bên kia móc mỉa: "Chắc Bạch Kỷ cũng chưa được ăn đâu nhỉ?"
"Hả?"
Bạch Kỷ đang nói chuyện với bạn học tự nhiên bị nhắc thì có phần lơ tơ mơ không rõ.
Biểu tình của cậu ngây thơ đơn thuần, Phương Thục Linh nhìn không ưa nhất cho nên cô ta cảm thấy cổ họng như bị mắc nghẹn, xém chút biểu tình ngạo nghễ cũng không giữ được. Nhưng thân là tiểu thư đại gia tộc, Phương Thục Linh vẫn có cái hơn người của cô ta ở khoảng họ rành nhất, đó là diễn.
Cô ta lập tức lấy lại tinh thần tiếp tục nói: "Cậu đã ăn cá Bạc Lôi bao giờ chưa?"
"Mà chắc không đâu nhỉ? Nhà cậu... Hình như chỉ là bình dân ở đế đô thôi."
Bạch Kỷ ngẩn ra. Nhưng đến lúc này mà cậu còn không biết Phương Thục Linh muốn nhắm vào mình thì cũng quá ngây thơ rồi. Chỉ là trước đây cậu tuy không tiếp xúc với người bạn học này nhưng cũng đâu có xích mích gì...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-ban-thu-nhan/2815250/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.