Hoắc Mạt phải nói là bị cậu dọa cho một phen hoảng hồn.
Đừng nói hắn, cả Bạch Kỷ cũng khó hiểu tại sao lại thế. Rõ ràng mọi chuyện vẫn còn tốt kia. Nhưng cậu cũng chẳng nghĩ được gì nhiều đã vì mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Kết quả của một trận ngủ là ngủ đến thiên hôn địa ám mới tỉnh, lại thành ra dọa con sói một trận nữa.
Con thỏ mở mắt ra nhìn thấy chính là con sói mặt đầy râu ria, dáng vẻ bất kham vô cùng. Khiến nó theo bản năng giơ chân ịn lên mặt hắn, miệng fu fu kêu hai cái.
"Em dọa chết tôi rồi con thỏ ơi..."
Hoắc đại tổng tài quả thật là muốn nhồi máu cơ tim trong suốt mấy tiếng đồng hồ con thỏ nhỏ ngủ.
Con thỏ nhỏ nghe hắn nói mà đau lòng. Cậu nghĩ không muốn khiến hắn lo lắng nên ở trong lòng tìm cách biến trở về nhưng lại không được.
"Đừng cố quá, không được thì thôi."
Hoắc Mạt nhìn con thỏ nhăn nhíu cả mặt mày thì càng thương tiếc, vừa cẩn thận dụi nó vừa đau lòng nói.
"Đi, chúng ta về đế đô."
Hắn nói xong thì động thủ mang con thỏ lên, dùng quần áo quấn lại. Con thỏ nhìn mình rồi lại nhìn hắn. Hoắc Mạt biết cậu muốn nói gì: "Hoắc gia có phi thuyền riêng."
Từ lúc con thỏ biến trở về nguyên hình tính đến đây đã là một ngày rồi. Bởi vì lo lắng nên ngay từ đầu Hoắc Mạt đã liên hệ với phi thuyền của Hoắc gia, để họ đến đây đón người. Hắn là không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-ban-thu-nhan/2815247/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.