Tác giả: Thanh Sắc Vũ Dực  Bé tập tô: Bơ Chắng [@linn_Ber]  ---------------------------------------------------------------  Lê Chiến rốt cuộc đã bị thương quá lâu, liều thuốc ức chế tiêm gần đây cũng đã tăng mạnh, không thể nào chữa khỏi chỉ trong một lần, cần phải từ từ mới được. Lê Hân để lại tinh thần lực của cậu trong đầu Lê Chiến, luồng tinh thần lực này sẽ chậm rãi giúp Lê Chiến hồi phục, tương tự như một loại thiết bị phụ trợ, chờ đến khi tinh thần lực hoàn toàn cạn kiệt, thì Lê Chiến cũng sẽ hoàn toàn tỉnh lại.  Mà trong luồng tinh thần lực đó của Lê Hân, còn có ký ức của chính cậu. Tất cả những việc Lê Viêm đã làm, đều được truyền lại cho Lê Chiến. Sau khi được trị liệu, Lê Chiến sẽ không vì không thể chịu đựng nổi những điều đó mà bị tinh thần dị biến, còn lựa chọn ra sao, thì để chính Lê Chiến tự quyết định. Nếu Lê Chiến không phải người cậu nghĩ—chính trực, vô tư—mà lại muốn bao che cho Lê Viêm...  Lê Hân siết chặt nắm tay, thứ duy nhất có thể thật sự khiến Lê Viêm bị thương, chỉ có chuyện này!  Thật ra chỉ cần nhìn dáng vẻ Lê Viêm cũng đủ hiểu, so với việc Lê Chiến ra tay xử lý gã, việc Lê Chiến mãi mãi không tỉnh lại lại càng khiến gã đau hơn. Nhưng Lê Hân không muốn làm tổn thương một người vô tội để trả thù Lê Viêm. Tuy nhiên, nếu người đó có ý đồ bao che cho một tội nhân đã đẩy hàng chục nghìn chiến sĩ đế quốc vào chỗ chết, thì cho dù Lê Chiến có quan trọng với tương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-te-am-nhac-dai-su/3922800/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.