Nằmtrêngiườngtrằntrọcmãimộtlúcchẳngthểngủđược.ÁiNguyệtnhìntừngdòngtinnhắnđượcgửiđếnchoLãnhThiên,nhưngcôchưahềxemqua dù chỉ là một tin. Phớt lờ nàng đến vậy sao ?.
Bất giác những hình ảnh vui vẻ lúc trước giữa hai người ùa về như một thước phim tua chậm.
Sinh nhật nàng, Lãnh Thiên đã cực công bày trí một không gian ấm áp đầy hoa hồng tươi cùng với những ngọn nến lung linh. Một bánh kem nho nhỏ cùng bó hoa hồng đẹp đẽ, nàng bất ngờ vui vẻ ra mặt nhất thời không để ý để cô hôn trộm. Nàng đanh đá phản khán nhất thời lỡ tay cắn rách môi cô, máu đỏ chảy ra, đau rát đến ứ nước mắt bất quá cô lại cười sủng nịnh, không nỡ trách móc nàng. Nghĩ lại Ái Nguyệt thấy bản thân thật quá đáng khi làm Lãnh Thiên đau, nếu khoảng khắc ấy có thể quay trở lại nàng nhất định dốc hết sức hoàn thành nụ hôn ngọt ngào đó với cô.
Bữa hôm ấy, trời mưa to, sân trường nơi nàng học bị ngập cao,chỉmộtcuộcgọicôkhôngngạimưagióliềnchạyđếnđónnàngvề,mangđôigiày hàng hiệu không ngại bẩn mà lội đi dưới nước bồng nàng từ trường đến tận xe. Ngày hôm đó, nàng được mọi người chú ý đến, họ ghen tỵ với nàng vì có một người yêu chiều chuộng đến thế, lại giàu có đến thế, nàng hãnh diện chứ vì đó là cô người yêu của nàng. Nhưng nàng quên mất một điều hai người chẳng có công khai quan hệ, phần thiệt thòi luôn dành cho cô. Có một người yêu tuyệt vời như thế, trái lại nàng chẳng trân trọng mà đi cặp kè hết anh này đến anh khác, họ bằng cô sao ? Điều đó tất nhiên là không. Được yêu, được chiều nhưng nàng không biết phước phần mà hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tay-bon-yeu-ai-day/428502/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.