TạiphòngcủaÁiNguyệt,nàngnằmrũrượitrêngiườngchờđợiđứabạnthânThanhLamđến.ĐiệnmuốncháymáymớiliênlạcđượcvớiThanhLam,nhiều lúc Ái Nguyệt còn tưởng Thanh Lam là nguyên thủ quốc gia, bận rộn đến nỗi không còn thời giờ để nhận một cuộc gọi.
" Cạch ".
Cửa phòng mở ra, một bóng người bước vào, khỏi nghĩ cũng biết là ai, Ái Nguyệt chẳng buồn nhìn đến, cứ thế nằm ì ra trên giường như bông hoa héo.
- Hi bồ, ai làm cục cưng của tui buồn vậy nè, nói mình nghe mình đi xử hắn ta liền.
Thanh Lam hí hửng bước đến, nhảy lên giường, áp hai lòng bàn tay vào mặt của Ái Nguyệt mà xoa xoa khiến mặt của nàng biến dạng, chu cái mỏ ra, nhìn có chút mắt cười.
Nhận được cái lườm đầy thiện cảm của Ái Nguyệt, Thanh Lam cười cười buông cái tay thối ra, vẫy tay xả lã xem như chẳng có chuyện gì.
- Không phải nam mà là nữ .
Ái Nguyệt không nhanh không chậm nói, cả người uể oải mà ngồi dựa vào thành giường.
- Nữ ! Đừng nói là connhỏđógiậtngườiyêucủabồ nha.
Thanh Lamcóchútbấtngờ,nãomauchóngsuyluận ra trường hợp này, liền thắc mắc hỏi.
Thấy Ái Nguyệt lắc đầu phủ nhận, Thanh Lam nằm dài trên nệm chống tay đỡ đầu, đánh ánh mắt chờ đợi câu trả lời cho Ái Nguyệt.
- Hình như mình cong rồi.
Ái Nguyệt nhỏ giọng nói, lại vừa diễn tả hành động bằng ngón tay trỏ cụp xuống, cong như cái lưỡi câu.
Thanh Lam vừa nghe xong liền choáng váng mà trượt tay, đầu đập xuống nệm.
- Cái gì, bồ như vầy á ? .
Thanh Lam nháy lại động tác cong ngón tay trỏ của Ái Nguyệt, bất ngờ đến không tin nổi mà lớn tiếng hỏi lại.
- Ừm.
Ái Nguyệt rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tay-bon-yeu-ai-day/428495/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.