Phiên ngoại 4: Sông chốn nhân gian – 4
Giữa đêm hôm khuya khoắt, trên núi bốn bề vắng lặng, cơn mưa dai dẳng suốt mấy ngày qua cũng đã tạnh từ lâu. Vậy thì mùi “nước sông” mà lúc nãy Tấn Hành ngửi thấy ở dưới lầu rốt cuộc đến từ đâu?
Về đáp án của câu hỏi này, hiển nhiên bọn họ – hai con người đã tìm kiếm trên núi nhiều ngày nay nhưng vẫn chẳng tìm ra manh mối hữu dụng – cũng không trả lời được.
Nhưng tiếng nước và tiếng kêu của Phạm Đông vọng ra ở bên dưới quả thực có tồn tại.
Mảnh đất dưới chân họ từng có thời ẩn giấu vô vàn truyền thuyết quỷ thần mà người thần khó lòng lý giải nổi. Cho nên ngay sau đó, để đảm bảo cho an toàn của cu cậu có thể xem như “hậu duệ trực hệ” của mình, hai vị “lão tổ tông” lập tức lấy đèn pin từ trong ngăn kéo ở lầu hai ra rồi cùng nhau bước xuống từ căn gác gỗ nhỏ.
Hai người có thói quen đi cùng nhau, giữa lúc mò mẫm trong bóng tối, cả hai đều cảm nhận rõ ràng rằng bầu không khí dưới lầu có gì đó quai quái lạ thường.
Vì trời mưa liên miên suốt mấy ngày nên mấy tấm ván gỗ dựng làm tường nhà cũng có dấu hiệu hơi thấm ẩm. Nhưng khi đến nửa đêm, tình trạng ẩm ướt ngấm nước trong căn nhà tự dưng trở nên nghiêm trọng hơn gấp mấy lần. Có nước rỉ ra từ trong khe hở cầu thang gỗ, thậm chí tối nay tiếng nước chảy trơn trượt càng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, còn có âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956554/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.