Giờ phút này, thị trấn Đông Sơn vẫn bình thường như mọi ngày, tạm thời chưa mấy ai hay biết tất cả chuyện xảy ra hồi sáng ở bữa tiệc mừng thọ.
Công Kê Lang quyết định không thèm nể mặt Tấn Tỏa Dương và Tần Giao, nghe theo lời xúi giục của báo nữ, ngang nhiên giết người rồi sau đó tẩu thoát, khiến hai người đuổi tới muộn mạng chỉ có thể nhìn cảnh tượng hỗn loạn trước mắt.
Mà kể cũng khéo, ở một bên khác, bố của A Nương chở hai người Tấn, Tần đi xong thì lái xe về tiệm thuốc lá của mình, cũng trông thấy Hoành Hành Giới Sĩ trong lốt hóa thân “Lão Tạ” ở phía xa xa, đang vội vàng ôm cái vò cá mắm đi tới tìm người.
“Ôi chao, ông anh, hai người kia đi bao lâu rồi?”
“Hình như hơn một tiếng rồi thì phải? Sao vậy, anh tìm cậu ấy có việc à? Hay tôi đưa địa chỉ cho anh để anh sang đó tìm nhé?”
“À thôi thôi, không cần đâu, tôi tự nghĩ cách vậy…… Cám ơn anh nhé……”
Miệng thì nói không cần, nhưng sau khi ôm cái vò rời đi, sắc mặt Hoành Hành Giới Sĩ vẫn không ổn tẹo nào.
Lão bất đắc dĩ cúi uống nhìn Dương Hoa rồi lại ngẩng đầu lên, trong lúc nhất thời vẫn chưa nghĩ xong nên nói sao với Long Quân về việc tiểu nương nương vẫn còn tộc nhân sống trên đời. Lão ngồi xổm ngoài chợ, lẳng lặng ngẫm nghĩ một hồi, vừa nhớ tới lời mình nghe được từ tên Dương Nghiêu nói lắp kia lúc ở nhà thai ngư Phạm Thanh Chiêm, vừa đăm chiêu vuốt cằm.
【Tôi…… Tôi tên Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956515/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.