“Ớ, ông anh, sao hôm nay anh lại ở đây, nào nào nào, làm điếu thuốc đi, dạo này làm ăn thế nào……”
Tại lễ mừng thọ tưng bừng náo nhiệt, đội kèn xô na đang đứng phía trên sân khấu, biểu diễn giai điệu truyền thống của bản địa.
Các khách mời đang ngồi dự tiệc bên dưới, thoải mái ăn uống no say, vải lụa màu đỏ sậm treo cao trên căn nhà cũ, bên dưới thì là bàn tiệc bày đầy những quả đào mừng thọ màu đỏ nhạt, hình ảnh ấy cứ có man mác một không khí kỳ lạ, âm u.
Phía sau lớp màn sân khâu kịch, con cả của ông cụ vừa tới gõ cửa đưa chút rượu và cơm canh đến cho thành viên đoàn kịch đang chuẩn bị ở trong phòng.
Sau khi anh ta gõ cửa vài lần, trong căn phòng che kín màn đen mới hé ra một khe hở nho nhỏ, một đôi mắt đỏ ngầu kề sát lên khe cửa, nhìn chòng chọc vào anh ta.
“Ơ, ủa, là, là Lão Thạch hả? Làm tôi hết cả hồn, sao tự dưng ông trốn sau cửa làm gì? Những người khác đâu rồi? Sao từ hồi sáng nay mọi người đến đây mà chưa từng thấy ai cả vậy? À mà, hôm nay đoàn kịch chuẩn bị tiết mục đến đâu rồi? Hôm nay có diễn được vở《Ông lão bán hương》chuẩn bị đặc biệt cho cha tôi không thế……”
“……”
Người con cả của chủ nhà ngập ngừng hỏi vọng vào trong, thoạt đầu đôi “mắt đỏ” phía sau cửa cứ im phăng phắc, khiến người ta thấy ngột ngạt khó tả, sau đó mới ghé vào cửa gật đầu qua quýt.
Thấy bóng người gù lưng, đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956513/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.