Đã nói là mọi người cùng nhau tìm đường xuống núi, tài xế Tiểu Tôn và vợ chồng chị Trịnh đương nhiên không dám tiếp tục làm ra chuyện gì dư thừa để lỡ dở thời gian của cả đoàn nữa, tất cả nghiêm túc đi một đoạn đường dài trong núi, tranh thủ trước khi mặt trời lặn xuống.
Trần Như Thấm mang bụng bầu khệ nệ, thể lực cũng không đủ dùng, thoạt đầu cô có vẻ khá đuối sức, nhưng có lẽ lời chỉ điểm của thầy Thẩm trước lúc xuất phát thật sự có tác dụng, cho nên cô cảm giác những chướng khí trong núi khiến cô gặp ảo giác và ảo thính đang từ từ biến mất, ngay cả đứa con mới có tên trong bụng cũng trở nên tràn trề sức sống hơn.
Từ mức độ nào đó, ông Thẩm có thể xem là người dẫn đường đáng tin cậy nhất ở đây, dọc đường đi ông luôn chỉ đường và làm ký hiệu bản đồ cơ bản cho mọi người.
Ông cụ kiên trì lặn lội đường xa giống như thanh niên trẻ tuổi, đến khi phát hiện cả đoàn đã ở nơi cách đích đến chân núi ngày càng gần, ông liền thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Ông giơ tay đối chiếu hướng đi của ngọn núi trước mặt với bản đồ, sau đó bảo với đoàn người phía sau:
“Nếu không có gì nằm ngoài dự liệu thì đêm nay mọi người sẽ cùng nhau băng qua mỏm đá Lồng Gà —— nơi giáp ranh giữa *Bắc Động và Nam Động tại Đông Sơn, hẳn là có thể tìm được đường ra. Trụ sở chính quyền huyện Đông Sơn, cộng đồng dân tộc Động quanh thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956483/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.