Bắt đầu từ thời Đường, tiền tệ thông dụng ở chợ quỷ chính là thịt người. Đám tà túy đến nhân gian bắt người sống về, sau khi lột da lóc xương để cả nhà già trẻ đánh chén no nê, vài ba lạng thịt người còn sót lại thường chúng sẽ đem tới chợ quỷ để đổi thức ăn ngon hoặc đồ chơi cho con nít trong nhà.
Tuy nhiên có khi đám tà túy buôn bán nhỏ lẻ này cũng chấp nhận trao đổi bằng vật phẩm giá trị mà chúng thích, chẳng hạn như mụ già móm răng bán kẹo đường này, lúc nãy còn quát tháo Mẫu Nhung dữ dằn lắm, nhưng vừa nhìn thấy Tấn Hành ăn vận khác biệt là mụ lập tức lật mặt ngay.
Làm ăn ở chợ quỷ này bao lâu nay, hiển nhiên phải có con mắt nhìn người. Mụ già giả đò hắng giọng nhìn sang chỗ khác, nhưng khi nhác thấy gã Vô Thường quỷ quen biết Mẫu Nhung móc từ tay áo ra một viên trân châu trắng tinh lấp lánh, vừa to lại vừa sáng, ba cái mồm móm răng của mụ già tham tiền này lập tức há hốc ra, cả buổi vẫn không thể khép lại nổi.
“Vô Thường công tử…… thật sự muốn dùng một viên…… một viên trân châu để đổi kẹo đường sao?!”
“Ừ, đổi đi, ta không mang theo thịt người.”
Hắn trả lời như thể không thấy việc đổi trân châu lấy kẹo đường có gì lạ. Dù sao Tấn Hành cũng chẳng mang món đáng giá nào khác trong người, hắn liếc nhìn Mẫu Nhung đang ngồi xổm bên cạnh mình, chỉ vào chiếc kẹo đường hình xà lang mà lúc nãy nó cứ nhìn chằm chằm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956414/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.