《Tính thư》viết, cuối thời Minh, ở vùng duyên hải, thường có người đàn ông diễn xiếc người chó trên phố để kiếm sống.
Người chó, thân như người mà mặt giống chó, khoác da chó lên mình nhưng không sủa tiếng chó, cũng có thể phủ phục dưới đất khóc dăm ba câu nhân ngôn quỷ ngữ, khiến cho mọi người cảm thán chẳng biết là người hay là chó.
——《Tính thư • Thiên về Thạch thị》
Bảy giờ hai mươi sáng, Tấn Hành với tư thế ngủ nằm nghiêng quy củ hệt như tính cách của chính hắn cuối cùng cũng mơ màng thức giấc. Ánh mặt trời xuyên thấu qua lớp rèm cửa sổ nhạt màu, rọi chiếu vào một chút tia nắng le lói.
Tuy rằng thì giờ còn sớm nhưng dưới lầu đã có tiếng người đi tới đi lui rất khẽ khàng, không cần nghĩ cũng biết là ai đó sống chung cùng hắn gần ba tháng nay đã rời giường từ rất sớm rồi.
Tấn Hành cơ bản cũng đã quen với cuộc sống mỗi người mỗi việc, không ai can thiệp ai như thế này rồi. Tối qua phải thức suốt đêm viết tổng kết vụ án tự phát cháy lần trước, cho nên giờ mắt hắn vẫn thấy khó chịu. Hắn cau mày ngồi dậy, giơ tay vớ lấy cặp kính gọng mảnh mới cắt đặt trên đầu giường, sau khi đeo vào mới nắm chiếc gậy đặt cạnh giường, chậm rãi bước vào nhà tắm trong phòng ngủ.
Mấy món đồ vệ sinh cá nhân đặt trong phòng tắm vẫn chỉ có của một mình hắn, trong thời gian này Tần Giao không hề chủ động xâm lấn không gian riêng tư của hắn, chỉ thi thoảng lên lầu hỏi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956389/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.