Tấn Hành ở lại nhà mới trong nội thành suốt năm buổi tối liền, mãi đến một sáng nọ, lúc hơn 10h hắn mới quay về nhà cũ một chuyến.
Về đến nhà, hắn bèn lên thư phòng ở lầu trên để lấy mấy món đồ của mình.
Nhưng vừa mới lấy đồ xong chuẩn bị về nội thành luôn thì ông nội hôm nay được nghỉ ở nhà bỗng đi ra từ gian phòng trên lầu, cất tiếng gọi hắn lại.
Vừa uống táo đỏ sâm khô lần trước Tần Giao mang tới, vừa quan sát bộ đồ trên người Tấn Hành được ai đó là ủi phẳng phiu thẳng thớm hết thảy cổ áo ống quần thậm chí đến từng góc nhỏ, nhìn vào đã không còn giống một tên nhóc choai choai độc thân nữa, ông cụ râu tóc bạc phơ liền hài lòng chắp tay sau lưng, hớn hở cười với hắn, đoạn hỏi:
“A Giao đâu? Sao chỉ có mình con tới đây? Hai đứa dọn ra ngoài rồi cũng chẳng biết tranh thủ thời gian sang ăn với ông bữa cơm……”
Thái độ quả thực là vô cùng hài lòng về Tần Giao, rõ ràng bao năm qua Tấn lão gia hỏi han cháu ruột mình đều là một câu nghiêm túc Tấn Hành à con làm sao làm sao, nhưng ngay từ ban đầu ông dường như đã cực kỳ vừa ý và yêu mến tính cách của Tần Giao.
Bây giờ thấy hai bọn họ rốt cuộc cũng chuyển về sống cùng nhau, ông lại càng vui vẻ hơn. Ông hào hứng hỏi thăm xem cháu dâu mà mình liếc mắt một cái là chọn trúng ngay dạo gần đây thế nào rồi, Tấn Hành cũng đã tập mãi thành quen, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956381/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.