“Thế điều kiện của Túy Quân là gì?”
“Không có điều kiện, hoàn toàn là giúp người làm vui thôi.”
“Xin Túy Quân chớ nói giỡn.”
“Được rồi, có thể là vì ta nhìn ngươi khá ưng mắt chăng?”
“……”
“Tuy nhiên nếu các ngươi cảm thấy lương tâm không chấp nhận nổi thì có thể tạm thời nợ ta một ân tình, chờ sau này ta có yêu cầu gì thì lại tới tìm ngươi?”
“Thành giao.”
Liêu Phi Vân: “……”
Chỉ trong chưa đầy mười câu nói, hai kẻ với khí thế hợp nhau đến lạ này liền đạt thành nhận thức chung bằng một tốc độ mà Liêu Phi Vân hoàn toàn méo thể tưởng tượng nổi.
Rõ ràng mới trước đó bầu không khí giữa song phương còn đang chọi nhau chan chát, thế nhưng nhân lúc gã lùn ăn thịt người còn chưa chạy tới chém đứt đầu bọn họ, Tần Giao đã đạt được mục đích của mình, mau chóng dẫn hai kẻ vừa lập giao kèo cùng rời khỏi chợ quỷ.
Dọc theo đường đi, Tần Giao mới nãy còn cố ý trêu đùa bọn họ đều chẳng nói tiếng nào, y ôm chậu hoa kia đi đằng trước, chỉ thi thoảng khi nào cần quẹo rẽ thì mới dừng lại giơ ngón tay ra hiệu cho bọn họ đi hướng nào.
Ba người men theo con đường nhỏ tối đen rẽ rẽ quẹo quẹo mất một lúc, đột nhiên, một con khỉ cái mặt đầy lông vàng dài thòng, trên người còn mặc một cái váy hoa quê mùa bất thình lình nhảy ra từ đầu tường bên cạnh, sau khi say mê ngắm nghía cặp mông của Liêu Phi Vân, nó bèn kêu lên quái dị rồi chạy ra phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956376/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.