*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên chiếc cầu thang cũ kỹ, đứa bé chân xỏ dép bông đang nỗ lực mở chiếc cửa thư phòng chưa được đóng hẳn.
Có vẻ lo bị người ta phát hiện ra, cứ thi thoảng nó lại nhìn ngó dáo dác xung quanh.
Thư phòng này đóng kín quanh năm, bình thường cũng chẳng ai dám đi vào, người hay ghé qua đây chỉ có ông cố của nó và Tấn Hành – người cậu duy nhất của nó.
Nói đến người cậu này, quả thật chính là sự tồn tại kỳ quái nhất và cũng thần bí nhất trong ngôi nhà này, bởi vì kể từ khi bắt đầu có ký ức, nó gần như chưa từng nhìn thấy chính diện cậu mình bao giờ.
Dì Trương hằng ngày chăm sóc nó, ông cố của nó và cả bác Lão Đổng tài xế của gia đình đều nói rằng, cậu vừa sinh ra đã mắc phải một căn bệnh, căn bệnh quái ác này khiến cậu Tấn Hành phải chịu nhiều khổ sở từ khi còn rất nhỏ, kể từ đó, cậu liền không thích ra khỏi nhà, cũng hiếm khi gặp gỡ người ngoài.
Tấn Trường Minh không rõ đó là bệnh gì, nhưng nghe cố kể, hầu như cứ cách mấy năm Tấn gia bọn họ sẽ sinh ra một đứa trẻ như cậu nó, trong xã hội cũ những đứa bé như thế bị xem là sao chổi tái thế mang vận rủi, bởi vì ngoại hình khác hẳn người thường nên sẽ bị đối xử tàn nhẫn độc ác, thậm chí sống với người nhà của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su/956358/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.