Hôm nay tôi nhận được một tin tức: nếu muốn đưa Bích Hoa ra khỏi Si MịChung cũng không phải là không có khả năng, chỉ cần… Lúc Long Tam nóiđến đây thì chợt dừng lại một chút, ngước mắt lên lén nhìn biểu hiệntrên mặt tôi, rồi mới ấp úng nói, “Chỉ cần Bà La Già đồng ý”.
Tôi giật mình, cầm chén trà lên uống một ngụm, thân thể hơi ngả về phía trước một chút: “Nói như vậy là sao?”.
Long Tam đứng dậy đóng cửa phòng lại, rồi thiết lập một trận pháp bao phủcăn phòng, rồi mới ngồi xuống, nói một cách thần bí: “Mấy ngày trước tôi có đi qua Thiên Thư Các tìm mấy thứ, tình cờ có tìm thấy một quyển bútký của Cổ thần được truyền lại. Muội có biết chân thân của Thái Vu là gì hay không?”.
“Nghe nói là một con rắn”.
Long Tam đập bàn, nói: “Huynh biết muội sẽ nói vậy mà”. Huynh ấy lại uống một ngụm trà,gác chân lên chân kia, “Mọi người đều bị hình tượng của Thái Vu mê hoặc, nên mới cho rằng chân thân của Thái Vu là một con rắn, nhưng muội cótừng nghĩ, loài rắn làm sao mà so sánh được với loài rồng? Mà trận đạichiến Tiên – Ma năm đó, có ai trong Long tộc của huynh có thể địch đượcpháp lực của Thái Vu cơ chứ?”.
Tôi tập trung suy nghĩ, dường như Long Tam nói cũng đúng.
“Chuyện này cũng giống như khổng tước dù có giống đến thế nào đi nữa thì cũngkhông phải là phượng hoàng, nếu như Thái Vu thật sự là một con rắn, thìkhông thể nào mà tất cả chúng tiên đều bại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-su-bi-thuong-cua-mot-nang-phuong-hoang/1880616/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.